Ngồi trong xe, Cố Lan Tranh nhìn thành phố S ngày càng xa dần qua khung cửa sổ, trong đầu sắp xếp lại những suy nghĩ hỗn loạn mấy ngày qua. Bất chợt, giọng nói của Tạ Hoài Du vang lên bên cạnh: “Lan Tranh, khi nào cô thực sự tin tưởng bọn tôi, có chuyện gì cũng có thể nói với tôi. Có thể cô không cần tôi chia sẻ gánh nặng, nhưng nói ra sẽ cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút.”
Cô quay đầu nhìn anh. Tạ Hoài Du vẫn chăm chú lái xe, ánh mắt hướng thẳng phía trước, gương mặt bình thản. Anh tiếp tục: “Chúng ta còn rất nhiều thời gian. Tôi sẽ chờ đến khi cô hoàn toàn tin tưởng. Dù không phải chuyện gì cũng nói, ít nhất hãy chia sẻ những cảm xúc khó chịu trong lòng với tôi.”
Nói xong, anh giữ im lặng, đạp ga mạnh hơn. Chiếc xe lao đi như một mũi tên, bỏ lại chiếc xe còn lại ở đằng xa. Minh Sầm, đang lái chiếc xe phía sau, ngớ người trong vài giây trước khi nhanh chóng đạp ga đuổi theo.
Mãi đến chạng vạng tối, hai chiếc xe mới dừng lại trên một bãi đất bằng phẳng bên bờ sông lớn. Cách đó nửa giờ lái xe là một cây cầu bắc qua sông, dưới chân cầu có hai chiếc thuyền neo đậu.
Tạ Hoài Du không có ý định vượt sông trong đêm. Anh nói với mọi người: “Chúng ta nghỉ ở đây tối nay, sáng mai hãy qua cầu. Trời tối rồi, nếu trên cầu có người, sẽ rất nguy hiểm.”
Mọi người đồng tình, chia nhau làm việc. Cuối cùng, họ cũng có cơ hội ăn món thịt nướng ngoài trời mà Hạ Thần Phong thèm thuồng bấy lâu.
Tạ Hoài Du và Minh Sầm chuẩn bị bếp nướng. Những người khác dựng lều, còn Quý Hạ thì ngồi trên ghế, tỉ mỉ lau sạch tinh hạch lấy được. Khi Cố Lan Tranh định qua giúp, cô thấy Hạ Thần Phong từ xa vẫy tay gọi mình, vẻ mặt đầy bí ẩn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT