Sáng hôm sau, khi Tạ Hoài Du và Cố Lan Tranh chuẩn bị ra ngoài, Minh Sầm mở cửa cho bọn họ, dù trong lòng đầy lo lắng nhưng vẫn không thể nói rõ ràng, anh ta ngập ngừng nói: “Về sớm nhé. Hôm nay tôi làm bánh phô mai.”
Cố Lan Tranh lấy một chiếc xe đặt xuống sân biệt thự, cô nghe Minh Sầm nói thế thì bật cười. Cô ngồi vào ghế phụ lái trên xe Tạ Hoài Du rồi vẫy tay chào Minh Sầm. Cô hạ cửa kính xuống, đáp lại: “Được, đợi chúng tôi về ăn cùng.”
Vết thương trên người Tạ Hoài Du đều phục hồi tốt, cánh tay phải không để lại di chứng. Anh nhìn Cố Lan Tranh cài dây an toàn, tay nắm chặt tay vịn trong xe, sau đó Tạ Hoài Du đạp ga, lao đi với tốc độ cao. Xe lao qua biệt thự, hướng về phía viện nghiên cứu hôm qua.
Tại hiện trường đống đổ nát ngày hôm qua, Tạ Hoài Du dừng xe lại. Cố Lan Tranh bước xuống, tiến tới chỗ con nhện bị hạ gục hôm trước. Cô đeo găng tay, nhấc xác nó lên kiểm tra các vết cắt trên cơ thể.
Tạ Hoài Du ngồi xuống bên cạnh, chỉ vào vết cắt trên bụng nhện: “Có vẻ ai đó đã tới trước.”
“Quả nhiên, người đó vẫn luôn ở gần chúng ta.” Cố Lan Tranh lấy ra một con dao nhỏ, cẩn thận cắt thêm một đường phía sau bụng nhện, để lộ một khoang trống không thông với phần bụng trước. “Vết dao rất gọn gàng, người đó biết chính xác cần phải cắt ở đâu. Rõ ràng người đó biết bên trong có gì.”
“Người của viện nghiên cứu?” Tạ Hoài Du kiểm tra phần đầu của con nhện, xác nhận ngoài con nhện, những phần khác không có dấu hiệu bị động đến. Anh nhớ lại quá trình biến đổi của xác sống hôm trước, trầm ngâm nói: “Lúc nó biến dị, ý thức có vẻ đã bị nhện chiếm đoạt. Chủ thể thực sự là con nhện này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play