Ngoài thương tích bên ngoài đã cầm máu, Mặc Nghiễm giờ chỉ còn kiệt sức và đau đầu do cạn kiệt dị năng.
Quý Hạ không bị thương nghiêm trọng, những chỗ nặng hơn đã được Cố Lan Tranh chữa lành, chỉ còn lại vài vết thương nhẹ không đe dọa tính mạng.
Sau đó, cô quay lại bên Tạ Hoài Du, kiểm tra vết thương ngoài da của anh và dùng dị năng chữa lành. Đồng thời, cô cũng thận trọng kiểm tra tình trạng cơ thể anh.
Dù xác sống đó có biến dị kỳ quái đến đâu, về bản chất vẫn là một xác sống. Nhưng không biết liệu bị nó đâm một nhát thì hai người có trở thành “anh em đồng cảnh ngộ”, cùng biến thành xác sống hay không.
Sau khi kiểm tra kỹ càng, Cố Lan Tranh không phát hiện dấu hiệu nào của nhiễm virus nhiễm. Nhưng để đảm bảo, cô kiểm tra lại một lần nữa, rồi mới lên tiếng: “Không thấy có dấu hiệu nhiễm bệnh.”
“Tôi cũng không cảm thấy cơ thể có gì bất thường.” Tạ Hoài Du khẽ ho vài tiếng, giọng trầm thấp, nói: “Có lẽ đây là cái giá của sự biến dị. Loại chất lỏng ăn mòn kia đã thay thế độc tố trong cơ thể nó.”
“Có lẽ vậy. Nó có khả năng phun chất lỏng và thực hiện các biến dị khác, nhưng không giống như xác sống bình thường, không còn khả năng lây nhiễm virus.” Cố Lan Tranh vừa chữa vết thương trên vai anh vừa phân tích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play