Anh ta cố nghiêng mắt sang bên để nhìn nhưng chỉ lờ mờ thấy gì đó ở cuối giường. Lúc này, anh ta không biết người kia bị thương thế nào, chỉ hy vọng là chưa chết hẳn, có thể tỉnh dậy giúp đỡ.
“Muốn biết anh ta chết hay chưa à?” Cố Lan Tranh cúi đầu nhìn ánh mắt hoảng loạn của anh ta, rồi túm tóc anh ta kéo người thẳng lên. Tay bị lưỡi dao xuyên qua cũng theo đó mà di chuyển, máu túa ra nhiều hơn khiến anh ta đau đến run rẩy.
Cố Lan Tranh xoay đầu anh ta về phía giường. Anh ta nhìn thấy người đồng bọn đang nằm bất động, phía dưới là một vũng máu đen lớn. Trong không khí nồng nặc mùi máu tanh, không biết từ cơ thể anh ta hay là từ người nằm sấp trên giường phát ra.
“Quá tối nên chắc anh không nhìn rõ, nhưng anh ta chết rồi,” Cố Lan Tranh nhẹ nhàng nói, cúi đầu nhìn khuôn mặt tái nhợt của anh ta. Giọng cô êm dịu đến kỳ lạ. “Viên đạn xuyên vào sau gáy. Tôi bắn rất chuẩn. Khoảng cách gần thế này, chắc chắn anh ta chết ngay tại chỗ.”
Tay chân anh ta run rẩy dữ dội hơn, mồ hôi đầm đìa trên trán và cổ. Anh ta sợ hãi nhìn khuôn mặt nghiêng của Cố Lan Tranh nhưng không nói được gì vì miệng đang bị nhét con dao ngắn.
Thấy biểu cảm của anh ta, Cố Lan Tranh khẽ cười. Suốt thời gian qua, cô mặc đồ tối màu, đứng bất động trong góc tối nhất của phòng sau khi tắt đèn. Căn phòng chỉ có một cửa sổ gần cửa ra vào, ánh trăng không đủ sáng để chiếu đến góc cô đứng, chỗ cô chỉ là một mảng màu đen tối.
Khi hai người này vào nhà, họ chỉ chú ý đến chiếc giường mà không nhận ra có người trong góc. Cố Lan Tranh vẫn giữ im lặng, cho đến khi âm thanh lục lọi ba lô đủ lớn để che tiếng súng, cô mới nổ súng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play