Nghe nhắc đến viện nghiên cứu, ánh mắt của Tạ Hoài Du và những người khác trở nên sắc bén. Họ đã ghé qua viện nghiên cứu của Trần Minh Hi, nơi mà nhân viên có vẻ đã kịp rút lui. Nhưng viện nghiên cứu của Cố Di Thiên thì không chắc. Nếu viện này thật sự ở gần đây, nó có thể cung cấp thêm manh mối mới.
Cố Lan Tranh chạm nhẹ vào cánh tay của Tạ Hoài Du, khẽ gật đầu. Mặc Nghiễm cũng trao đổi ánh mắt với anh, sau đó Tạ Hoài Du hỏi: “Khu an toàn ở đâu?”
Nhóm của Triệu Văn Tuyên lộ rõ vẻ nhẹ nhõm khi nghe câu hỏi. Tuy nhiên, ánh mắt anh ta thoáng lưỡng lự khi nhìn Tạ Hoài Du và Cố Lan Tranh.
Người dẫn đầu nhóm kia liếc nhìn Triệu Văn Tuyên, sau đó mỉm cười thân thiện: “Chào các anh chị, tôi là Lưu Uy, đội trưởng đội tìm kiếm vật tư của khu an toàn. Chúng tôi cũng đang định quay lại khu an toàn, hay là các anh chị đi cùng bọn tôi luôn? Các anh chị đều đi chung cả đúng không? Không biết có thể xưng hô thế nào?”
“Tạ Hoài Du.” - Anh gật đầu giới thiệu, những người khác cũng lần lượt nói tên.
Lưu Uy cười: “Các anh chị chắc đều là dị năng giả, nhỉ? Có thể an toàn tiến vào thành phố S như vậy, không phải người thường đâu.”
“Không dám nhận.” - Tạ Hoài Du đáp lại, giọng nhẹ nhàng nhưng vẫn giữ vẻ khách sáo. - “Nếu so với đội trưởng Lưu dẫn đội tìm kiếm vật tư, bọn tôi chỉ có thể tự bảo vệ mình. Bọn tôi đi xe tới, để bọn tôi lấy xe rồi nhờ đội trưởng dẫn đường nhé.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play