Không ngờ rằng, sau khi tận thế ập đến, tất cả những giấy tờ và cả tiền bạc đều trở thành một đống giấy lộn. Cố Lan Tranh tự hỏi liệu nếu thấy cảnh này, mẹ cô sẽ nghĩ gì.
Xuống đến tầng một, cô nhìn thấy Tạ Hoài Du đứng ở cuối cầu thang, dường như đang suy nghĩ điều gì đó.
Khi cô bước qua anh và xuống hẳn tầng một, bất chợt cô quay lại, lần mò trên bức tường gần cầu thang và tìm được một tay nắm cửa được che giấu. Sau khi xoay nhẹ, một cánh cửa bí mật mở ra.
Tạ Hoài Du đứng ngay sau cô, ngó vào trong.
Phòng này rất nhỏ và tối, không có đèn, chỉ có một ô cửa sổ nhỏ trên cao, nhưng ánh sáng lọt vào cũng không đủ để xua tan bóng tối trong phòng. Từ ngoài cửa nhìn vào, có thể thấy rõ căn phòng chỉ có một chiếc ghế, đặt đối diện với bức tường trống.
Cố Lan Tranh bước vào phòng, đứng bên cạnh chiếc ghế, đặt tay lên lưng ghế. Cô cúi đầu, như đang suy nghĩ gì đó. Ánh sáng yếu ớt khiến khuôn mặt cô mờ nhạt, không thể nhìn rõ biểu cảm.
“Đây là phòng giam, đúng hơn là phòng giam dành riêng cho tôi.” Giọng cô nhẹ nhàng, gần như vô cảm. “Hồi nhỏ, mỗi khi tôi không đủ chăm chỉ hoặc khiến mẹ không hài lòng, bà sẽ nhốt tôi vào đây để tự kiểm điểm. Thời gian ngắn thì ba, bốn tiếng, lâu thì có khi một, hai tuần.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play