Sắc mặt Mặc Nghiễm, Tạ Hoài Du và Cố Lan Tranh đều trở nên nghiêm trọng. Họ liếc nhìn nhau, ánh mắt lộ rõ sự khó chịu.
“Đây là báo cáo quan sát.” - Tạ Hoài Du chậm rãi nói. - “Nhưng nhìn vào căn phòng vừa nãy, rõ ràng thứ được quan sát là con người.”
“Hả?” - Hạ Thần Phong ngơ ngác, mãi một lúc sau mới phản ứng lại, rồi đột nhiên đưa tay bịt miệng.
Những mẩu giấy này, nếu đặt ở nơi bình thường, có thể chỉ là báo cáo thí nghiệm thông thường. Nhưng trong ngữ cảnh của căn phòng kia, chúng chắc chắn không phải được dùng để nghiên cứu động vật nhỏ.
Chiếc giường trong phòng, cánh cửa và lớp kính đặc biệt rõ ràng được thiết kế để theo dõi con người hoặc ít nhất là sinh vật có kích thước tương đương con người.
Cố Lan Tranh không nói gì. Cô cứ cảm giác như có ai đó đang quan sát mình, mặc dù phòng này chỉ có nhóm họ. Phòng điều khiển chỉ có một cánh cửa ra vào và một ô cửa sổ nhìn ra hành lang, ba mặt còn lại đều là tường. Ngay cả camera cũng đã bị ngắt điện, vậy mà cảm giác khó chịu vẫn không tan biến.
“Này, chúng ta có nên rời khỏi đây trước không? Tôi thấy hơi không thoải mái.” - Quý Hạ đứng cạnh, mồ hôi chảy ròng ròng. Anh ta không cảm thấy giống Cố Lan Tranh, chỉ đơn giản là nóng bức. Đeo găng tay đã khiến anh toát mồ hôi, giờ trong căn phòng kín bưng này, không khí bí bách đến mức anh ta không chịu nổi. Chắc trước đây trong phòng có điều hòa không khí nên không sao, bây giờ bị cúp điện, nếu không ra khỏi nơi này thì anh ta nóng chết mất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT