“Nhờ lời cát tường của ngài, vậy tôi không làm phiền Dương tiên sinh nữa, chúc ngài ngày càng thành công.”
Sau khi Giang Tông xuống xe, xe của Dương tiên sinh rời đi, Giang Tông đứng nhìn theo bóng xe dần mất hút, trong lòng hiểu rõ anh chẳng qua là gặp người như nào nói lời như ấy, khen ngợi người ta xong mới nói đạo lý, như vậy thông thường sẽ không hỏng chuyện.
Anh tin rằng Dương tiên sinh không hề tức giận, chỉ là trong long ông ta biết rõ, nếu ông ta không quản việc này thì ảnh hưởng không tốt đến danh tiếng của ông ta, bởi vì Dương Tông đã nói rõ rằng Dương phu nhân giữa quần chúng nhân dân dung quyền thế để bắt nạt người khác, làm cho quần chúng chất vấn về danh tính của ông ta, giống như Mạn Mạn nói, vấn đề này tùy tiện lên tiếng sẽ có rất nhiều người biết đến, đám nhà báo kia cũng sẽ điều tra rõ mọi sự việc của nhà họ, nếu chỉ đơn thuần là một việc này thôi thì không sao, nếu mà còn điều tra ra chuyện khác không thể cho người khác biết, vậy thì đường quan lộ của ông ta cũng sẽ kết thúc.
Sở trưởng Dương một đường nhấn ga hết cỡ, tức giận chạy về nhà.
Lúc này Dương phu nhân đã nấu xong cơm, đang cùng con gái đợi chồng trở về.
Cửa nhà vừa mở, Dương phu nhân cầm dép đi trong nhà ra đón.
“Ông về rồi à, mau vào rửa tay ăn cơm, hôm nay Như Như cũng về nhà ăn cơm với ông.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play