“Tôi bắt buộc phải nhớ ra anh à?” Giọng điệu của Tần Mạn không được tốt lắm.
“Ồ, thật là lạnh lùng, tôi cố tình đứng đây đợi cô, nên thưởng cho tôi được cùng cô ăn một bữa chứ! Tôi biết một nhà hàng đồ ăn không tồi nha!” Dương Chí Viễn trực tiếp nói ra lời mời.
“Thật ngại quá, vị tiên sinh này, tôi thấy tôi và anh cũng không quen biết gì, hơn nữa tôi đã kết hôn rồi, sợ rằng chồng tôi sẽ hiểu lầm!”
Tần Mạn khéo léo từ chối anh ta, cô biết bản thân hiện tại xinh đẹp, có thêm vài người theo đuổi cũng là bình thường, cho phép cô tự luyến một chút.
Nhưng thông thường, cô đều nói như vậy, sau đó người ta đều biết khó mà lui.
“Không vấn đề gì, chồng của cô chắc cũng không ngăn cản cô kết bạn chứ! Tôi chỉ là muốn làm quen với cô, đơn thuần là ăn một bữa cơm, chồng cô chắc cũng không hẹp hòi vậy chứ!” Dương Chí Viễn tiếp tục nói, đợi Tần Mạn đồng ý.
Nhưng câu tiếp theo của Tần Mạn trực tiếp khiến anh ta không còn gì để nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play