Giang Tông ở bên này đã đứng dậy, dùng tay chỉnh lại quần áo của mình, vừa chỉnh lại vừa nói:
“Anh nói anh là vị hôn phu của Mạn Mạn, nhưng thật ngại quá, anh đến muộn. Bây giờ cô ấy là người phụ nữ của tôi, chúng tôi rất yêu thương nhau, nếu anh muốn gặp cô ấy thì phải làm theo lời tôi nói. Đợi sau khi tôi giải thích với cô ấy, tôi tất nhiên sẽ chủ động liên hệ với anh!”
Giang Tông nói những lời này một cách rất bình tĩnh, từ trong ngữ khí của anh, không nghe ra chút cảm xúc dư thừa nào.
Bây giờ anh nghĩ lại tại sao trông anh ấy lại quen mắt như vậy, anh nhớ ra năm trước khi dẫn bọn trẻ đi công viên chơi, anh ấy luôn nhìn chằm chằm vào Tiểu Ngữ, lúc đó Tiểu Ngữ còn nói anh ấy là một ông chú kỳ quái.
Ban đầu Phạm Tư Triết cũng cảm thấy nhìn anh rất quen mắt, bây giờ anh ấy nhớ tới cô bé năm trước anh trông thấy rất giống Mạn Mạn, ngoài cô bé ra còn một bé trai nữa, từng xuất hiện ở công viên cùng với Giang Tông.
Thì ra cô bé là con gái của Mạn Mạn, hèn chi lại giống đến như vậy.
Nếu nói như vậy thì những gì Giang Tông nói là sự thật, cô thực sự đã kết hôn rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play