Nhưng chỉ có người địa phương mới có đặc quyền được có thư giới thiệu để xin sữa, còn lại là những đơn vị kinh doanh. Vừa hay Giang Tông là giáo viên, trường trung học số 1 lại là trường công nên anh có thể xin thử giới thiệu lấy sữa từ trường học.
Nếu không phải anh cả đem sữa tới Tần Mạn cũng không nghĩ ra chuyện này. Cô muốn xin thẻ cấp sữa để lấy sữa bỏ cho hai đứa nhỏ uống. Trẻ con uống nhiều sẽ tốt, hơn nữa xưởng sản xuất sữa ở thời đại này đều chỉ dùng sữa bò chăn nuôi, không thêm bất kì chất bảo quản nào.
“Tiểu Ngữ, Tiểu Lê, bác cả mua đồ ngon cho hai đứa này, mau tới cảm ơn bác cả đi!” Giang Tông gọi hai đứa tới nói lời cảm ơn.
“Cháu cảm ơn bác!”
“Khách sáo quá rồi, đều là người một nhà cả, nói cảm ơn làm gì?”
“Mạn Mạn nói phải dạy dỗ cho trẻ con biết lễ phép từ nhỏ, dù là người một nhà thì cũng không ngoại lệ!” Giang Tông mỉm cười giải thích.
“Em dâu đúng là rất tài giỏi, A Tông thật may mắn!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play