“Anh xoa bóp giúp em!”
Giang Tông áp lòng bàn tay nóng rực của mình lên bắt đầu xoa bóp eo cô.
Tần Mạn thoải mái híp mắt, dần ngủ thiếp đi, hô hấp trở nên ổn định, trên mặt cô còn mang theo ý cười nhè nhẹ. Giang Tông dịu dàng hôn lên trán cô rồi ôm cô ngủ nướng.
Buổi tối, Giang Tông rất nhớ mùi vị của cô nhưng do xót Tần Mạn nên không làm gì cô mà cố nhẫn nhịn. Có trời mới biết anh đã nhẫn nhịn cực khổ thế nào, còn Tần Mạn lại vô tâm vô phế ngủ say như chết.
Hôm sau Tần Mạn muốn đi làm, nhưng điều khó khăn là mấy quả dâu tây nhỏ trên cổ cô khiến cô ngại ngùng. Suốt đường đi, cô không ngừng đối mặt với ánh mắt soi xét của người đi đường. Cô vội chạy tới cửa hàng quần áo mua một cái khăn lụa quàng lên cổ mình.
Dáng người cô đẹp, dù có khoác vải bố cũng đẹp. Hơn nữa váy dài phối với khăn lụa vô cùng có khí chất!
Tần Mạn đến cửa hàng, chị Mộng Mộng và Giang Liên đều đang ở đó. Khi nhìn thấy cô đến thì mọi người đều hỏi thăm tình hình sức khỏe của cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play