Tần Mạn đi theo ra ngoài xem náo nhiệt, trong lòng cô cảm thấy vô cùng hài lòng.
Dương Như tâm địa độc ác, vậy mà đi tìm mấy tên du côn đến để làm nhục cô, mối thù này cô vẫn luôn ghi nhớ.
Nếu không phải vẫn luôn không tìm được người, không có cách nào bắt cô ta, nếu không bất luận thế nào cô cũng tống Dương Như vào trại cải tạo vài ngày cho bõ giận.
Dương Như thấy Tần Mạn ở đó xem náo nhiệt thì vành mắt đỏ hoe, nhưng ánh mắt thì không cam lòng nhìn.
Điều nhục nhã nhất trên đời này có lẽ là bị tình địch và kẻ thù không đội trời chung của mình nhìn thấy mình trong dáng vẻ chán nản sa cơ nhất.
Cô ta chạy như đang chạy trốn, những quần áo hàng hiệu mà cô ta từng mặc trước kia giờ đổi thành những bộ quần áo bình thường nhất, một người vốn dĩ bình thường như cô ta, khi không có nhân dân tệ đắp lên người thì càng trở nên tầm thường hơn.
“Thật là, các cô gái trẻ bây giờ ấy à, đi ra ngoài tìm việc mà còn đem bản thân mình trở thành thiên vương lão tử nữa chứ, khách đến hỏi cũng không thèm đáp, nhăn mặt cau mày cho ai xem chứ! Tôi vẫn còn tốt chán, nếu là người khác thì một phân tiền cũng không có đâu!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play