Giang Liên ở bên cạnh ăn một miệng đầy cơm chó, miếng thịt trong bát cũng cảm thấy không ngon nữa.
“Em vẫn nên sớm chuyển đến ký túc xá thôi! Để không làm ảnh hưởng đến cuộc sống ngọt ngào của vợ chồng hai người, sau này ngày nghỉ em đến đây ăn cơm là được rồi.”
“Nhóc con, em ăn cơm của em đi!” Giang Tông nghe vậy thì ghét bỏ lườm Giang Liên một cái.
“Anh, bây giờ em không phải tiểu nha đầu nữa đâu, anh còn cho rằng em vẫn là đứa trẻ giống lúc nhỏ à? Cha mẹ và anh hai ra ngoài làm việc, anh ở nhà nấu cơm trông em!”
Giang Liên buồn bực, sao vẫn thích gọi cô ấy là nhóc con chứ, cô ấy giờ đã lớn rồi.
Nhưng cô ấy không biết, trong gia đình cô ấy là con út, có hai anh trai chiều chuộng, cha mẹ cũng không để cô ấy chịu thiệt, mặc dù cuộc sống có chút kham khổ nhưng cô ấy có thể lớn lên ở một gia đình như vậy cũng thật sự rất hạnh phúc, so với nhiều nhà khác thì cô ấy mới là người được người ta ghen tị.
Ở nông thôn việc trọng nam khinh nữ là rất phổ biến, rất nhiều cô gái không được đến trường, chỉ có thể ở nhà làm nông, đến tuổi thì gả chồng sinh con.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play