Giang Liên nói! Trong lời nói có vẻ mỉa mai. Hóa ra Trương Lan Lan không biết từ đâu xuất hiện và lặng lẽ ẩn vào đám đông để hóng chuyện, nhưng cô đã nhìn thấy bà ta bằng đôi mắt sắc bén của mình.
Trương Lan Lan nghe vậy, hai mắt trợn ngược lên trời.
“Ồ, thật không thể tin được. Một bộ quần áo cũng có thể khiến cô trở nên kiêu ngạo như vậy. Đúng là chưa từng đi ra khỏi lũy tre làng bao giờ!”
Trương Lan Lan nói rằng nho có vị chua mặc dù cô ta không thể ăn được.
Cô ta thấy Tần Mạn ăn mặc gọn gàng đẹp đẽ như vậy, sau đó cô ta nhìn lại mình, vẫn mặc bộ quần áo cũ được may từ hai năm trước, lập tức bị đánh bại.
“Tôi chưa từng đi ra khỏi lũy tre làng nhưng tôi so với khối người còn tốt hơn. Cóc ghẻ mà muốn ăn thịt thiên nga, đúng là cái thứ ế già!”
Giang Liên khóe miệng giật giật, cô không ngại làm tổn thương người khác nếu họ làm cô tức giận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT