Vân Tự tỉnh lại lần nữa, là đã trở về hành cung.
Nàng chỉnh lại xiêm y, Đàm Viên Sơ đang nằm bên cạnh, Vân Tự nghiêng đầu nhìn hắn, đưa tay miêu tả dung mạo của hắn, hắn thường mang vẻ lười biếng nhưng ngũ quan lại sắc nét, Vân Tự hiếm khi thấy nam nhân nào có dung mạo xuất chúng hơn hắn, nụ cười khẽ nhếch môi cũng đủ khiến người ta kinh diễm. Hắn cao cao tại thượng nắm trong tay quyền lực, lại cũng không ngại hạ mình, trách không được trong cung thường có phi tần động lòng với hắn.
Nếu hắn thật lòng yêu một nữ tử, sẽ dễ dàng khiến người ta động tâm.
Đáy mắt Vân Tự dần khôi phục lại sự bình tĩnh, hắn càng cao cao tại thượng, nàng càng không thể động tâm, nàng chẳng có gì cả, tự nhiên cũng không có tư cách giống như những người khác mà tùy hứng.
Tay nàng bỗng nhiên bị nắm lấy, người nọ khàn giọng hỏi: Đang suy nghĩ gì vậy?”
Vân Tự nép vào lòng hắn, ngẩng đầu hôn lên môi hắn, đôi mắt long lanh, thanh âm mềm mại: “Tần thiếp đang nghĩ, Hoàng Thượng sao lại tốt như vậy.”
Hắn cũng không biết có tin hay không, ôm lấy eo nàng, ý vị thâm trường cười khẽ: "Kẻ lừa đảo.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play