Tĩnh phi ở Bạch Hạc điện, cách Tụng Nhã hiên không xa, nàng đến Cam Tuyền điện ồn ào như vậy, nếu Tĩnh phi có để ý thì không thể không biết. Hơn nữa, ngoài điện còn có cung nhân canh giữ, làm sao Tĩnh phi có thể không biết có người bên trong?
Ánh mắt Vân Tự lóe lên, nàng không vòng vo với Tĩnh phi nữa, mà hỏi thẳng: "Nương nương đến tìm tần thiếp sao?"
Thấy Tĩnh phi vẫn còn quay mặt đi, Vân Tự nhìn Thu Viện rồi bước ra khỏi bể. Tiếng nước vang lên, Thu Viện vội lấy áo choàng cho nàng khoác vào, ít nhất cũng che đi phần nào.
Trong điện vang lên vài tiếng động nhỏ, rồi dần yên tĩnh trở lại.
Tĩnh phi im lặng hồi lâu, đợi đến khi phía sau không còn tiếng động, nàng ấy mới quay người nhìn Vân Tự. Vân Tự chỉ khoác áo choàng, mái tóc đen ướt sũng xõa tung trên vai, vài sợi dính vào má trông hơi chật vật, nhưng càng tôn lên vẻ đẹp thoát tục của nàng. Chỉ là nàng có vẻ không thoải mái, cứ rúc vào lòng Thu Viện.
Tĩnh phi biết lúc này không nên nhìn chằm chằm vào nữ tử, nhưng khi thấy nàng như vậy, nàng ấy không khỏi thất thần.
Giống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play