Vũ khí bên phía Chiêm Hành mang đến cực kỳ sắc bén, hỏa lực rất mạnh. Không mất bao lâu thời gian liền đánh cho đám người Tái Duy Nhĩ không còn một mảnh giáp.
Nếu bên Tái Duy Nhĩ đem vũ khí mạnh bằng một nửa bên Chiêm Hành, thì bên Phùng Lâm đã sớm bay màu rồi.
Có thể là trước khi đến, Tái Duy Nhĩ cảm thấy bên Phùng Lâm không đáng phải sợ, nên không mang nhiều vũ khí mạnh tới, lưu lại chúng để đấu với Phùng Xuyên ở phía Tây. Hắn cảm thấy với người của mình cùng với nhiêu đó vũ khí dư sức đối phó Phùng Lâm, kết quả không ngờ là Lục Minh lại dẫn người đến, phía sau còn để lại một tay.
Người của Tái Duy Nhĩ tất cả đều trung thành và tận tâm, tình nguyện hy sinh bản thân cũng muốn bảo vệ cho Tái Duy Nhĩ an toàn. Dù vậy, Tái Duy Nhĩ vẫn là bị trúng đạn ở cánh tay, sau đó được một số người còn sót lại che đậy cho hắn chạy trốn.
Người cầm đầu lính đánh thuê hạ lệnh cho người đuổi theo, dẫu sao vừa nãy Chiêm Hành cũng nói, một người cũng không được để sót.
Người cầm đầu lính đánh thuê kia nhìn nhìn người ngồi ở trên xe lăn là Chiêm Hành. Vừa nãy khi giao chiến, Chiêm Hành dù chỉ một chút cũng không sợ hãi, ngược lại anh còn rất bình tĩnh, giống như tai anh nghe không được tiếng súng cùng với tiếng súng chống tăng vậy.
Hắn biết, đừng nhìn Chiêm Hành ngồi xe lăn đi đứng không tiện, nhưng anh tuyệt đối không phải là người dễ chọc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT