Trong phòng yến hội, Chiêm Hành và Phương Thành cùng nhau chào hỏi rất nhiều người quen, lại bắt chuyện một hồi.
Đang lúc Chiêm Hành tán gẫu với một người xong, Chiêm Hành vừa định tạm nghỉ, chợt nghe phía sau mình truyền đến một trận cười lạnh.
Tiếng cười này rất quen thuộc, sau đó người nọ đi tới trước mặt Chiêm Hành, Chiêm Hành không chút bất ngờ, là Chiêm Tri Hành.
Chiêm Tri Hành một thân âu phục giá trị không nhỏ, lại cố ý làm kiểu tóc, cả người nhìn anh tuấn tiêu sái.
Anh ta vốn đã có một đôi mắt hàm tình, khi bày ra nụ cười lễ phép, sẽ làm cho người ta có một loại ảo giác rất dịu dàng.
Chẳng qua sau khi anh ta nhìn thấy Chiêm Hành, trên khuôn mặt giống như gió xuân ôn hoà kia, tất cả đều không thể giấu được sự ác ý và trào phúng. Giống như là từ một ngày xuân ấm áp, đột nhiên biến thành mùa đông tháng chạp lạnh lẽo, làm cho người ta vô cùng kinh hãi.
“Ôi, mày cũng ở đây.” Tay trái Chiêm Tri Hành cắm vào trong túi quần tây, tay phải bưng một ly rượu vang đỏ nhẹ nhàng lay động, chậm rãi đi đến trước mặt Chiêm Hành, lạnh nhạt nói: “Bây giờ ngưỡng cửa nhà họ Phùng cũng quá thấp, người nào cũng có thể tiến vào.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT