Tên ngốc Trương Tề này, căn bản không hiểu hàm nghĩa ẩn sâu trong mắt Giản An An. Còn tưởng rằng Giản An An thấy Van Erkin là con lai, tò mò, cho nên mới nhìn chằm chằm Van Erkin.
Trương Tề nói với Giản An An: “Anh nói cho em biết, em phải tránh xa Van Erkin này một chút, tuy rằng anh ấy là anh họ của anh Phùng Lâm, nhưng anh Phùng Lâm vẫn luôn không thích anh ấy lắm, hai người bọn họ không quá hợp nhau. Hơn nữa anh cũng không thích loại người như hắn, quá lạm tình.”
Giản An An nghe vậy thu hồi suy nghĩ, ngoan ngoãn cười gật gật đầu với Trương Tề: “Em biết rồi anh Tề, em nghe lời anh.”
Trương Tề nghe vậy ngượng ngùng gãi gãi đầu, có chút ngượng ngùng nhìn Giản An An.
Trên mặt Giản An An mang theo nụ cười dịu dàng, nhưng trong lòng đối với lời nói của Trương Tề vô cùng khinh thường.
Còn có mặt mũi nói người ta lạm tình, giả vờ cái gì? Buồn nôn.
Đường Cận và Chiêm Hành ở bên ngoài ngọt ngào thêm một lát, sau đó Đường Cận đẩy Chiêm Hành trở về phòng yến hội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT