Ý của những lời Phùng Hải nói chính là giao quyền, về sau đương gia nhà họ Phùng chính là Phùng Xuyên đại công tử nhà họ Phùng.
Hành động hôm nay của Phùng Hải, chẳng qua chính là thông báo một tiếng với những có tiếng nói ở thành phố Minh: Tôi nghỉ hưu, con trai tôi thừa kế tiếp tục làm.
Chỉ đơn giản như vậy.
Chẳng qua Phùng Hải khách khí nói đứa con trai vô dụng này không ai dám thừa nhận đâu, mọi người đều biết Phùng Hải cố ý nói như thế.
Ở thành phố Minh ai không biết Phùng Xuyên? Tuy nói lúc trước anh ta còn chưa nắm quyền nhà họ Phùng, nhưng thủ đoạn của anh tất cả mọi người đều biết.
Nếu Phùng Xuyên còn thuộc loại vô dụng, vậy trên thế giới này cũng không biết rốt cuộc cái gì mới là hữu dụng.
Phùng Hải vỗ vỗ bả vai Phùng Xuyên bên cạnh, nhìn mọi người phía dưới cười nói: “Con trai cũng lớn rồi, cũng đã đến lúc buông tay để cho nó tự mình bươn trải. Chẳng qua tuổi của nó cũng không còn nhỏ, cũng đã đến lúc tìm một cô gái tốt để kết hôn. Chờ nó lập gia đình, để cho tôi ôm cháu trai thì tôi yên tâm rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT