Đường Cận nghĩ lại nghĩ lại cảm thấy cũng không có gì phải khẩn trương. Dù sao Giản An An tuy rằng là trọng sinh, nhưng tốt xấu gì cũng không có ngón tay vàng gì!
Giản An An là trọng sinh, biết rõ chuyện xảy ra kiếp trước, nhưng cô là xuyên vào sách! Sau này nếu Giản An An có động cơ gì, muốn làm gì cô còn không biết? Đã sớm thuộc sách thuộc làu như cháo chảy rồi được không! Cho nên cô cũng không có gì phải sợ, quân đến tướng chặn, nước đến đất ngăn.
Bằng không tác giả trực tiếp tạo thành tựu cho Giản An An trọng sinh, vậy cô còn chơi cái rắm à? Trực tiếp chết cho rồi, còn không bằng trở về mạt thế đánh nhau với xác sống.
Quyển sách này có một chút không tốt, dù sao cũng là thái bình thịnh thế, cũng không phải ở mạt thế bạn có thể làm bất cái gì vì sự sinh tồn, không ai quản bạn. Bằng không cô có thể trực tiếp bóp nát đầu Giản An An rồi? Vậy không phải bớt việc sao? Nào còn chuyện tạp nham phía sau?
Nhưng rõ ràng đó là chuyện không thể ở đây, đáng tiếc.
Đường Cận suy nghĩ lung tung một hồi, vừa nhìn điện thoại di động thời gian không còn sớm, vì thế cũng không nghĩ nữa, vội vàng tắm rửa chuẩn bị đi ngủ, dù sao ngày mai còn phải đi học, thân phận hiện tại của cô vẫn là một học sinh sắp thi đại học.
Đường Cận tắm rửa xong mở cửa phòng xuống lầu, tìm chú Trương dặn dò ngày mai phải đưa đến trường ăn cơm, chủ yếu nhất là Chiêm Hành thích ăn tôm.
Phân phó xong đồ ăn ngày mai, Đường Cận lại bảo chú Trương tìm cho cô một tấm chăn mới vừa dày vừa mềm, sau đó lại chọn một tấm chăn lông màu xám trong rất nhiều chăn.
Tấm chăn đó mềm mỏng xa hoa, màu xám khói, Đường Cận cảm thấy rất đẹp, rất phù hợp với khí chất của Chiêm Hành.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT