Thanh âm trong trẻo như nước, Minh Duẫn Kỳ ngồi trên long ỷ nhòn thẳng Dịch Liêm, dung mạo anh tuấn, đôi mắt hoa đào mang ý cười, phong tư trác tuyệt, ôn nhuận nho nhã.
Chậm rãi đi vòng quanh Dịch Liêm một vòng, gương mặt mang theo vẻ quỷ quyệt ghé sát vào, dùng bàn tay lạnh băng không có độ ấm bóp chặt cằm Dịch Liêm, lạnh lùng nói: “Đám người trong phủ Lan Hoa quốc công đều là cá chạch, đúng là danh bất hư truyền, bổn hoàng tử từ năm 15t đã muốn đem ngươi thu về dưới trướng, đều bị ngươi trêu đùa, Ngọc Thanh Chi ơi Ngọc Thanh Chi, người thông minh như ngươi, cũng có ngày lọt vào tay của bổn hoàng tử a.”
Dịch Liêm cùng Đại hoàng tử bốn mắt nhìn nhau, trong mắt toàn là sự lạnh lẽo tối tăm không cút nào sợ hãi.
"Thần cũng không có trêu đùa tâm ý của điện hạ, chỉ là cẩn tuân theo gia quy của phủ Quốc Công "trung với vua", ai có thể trở thành bậc đế vương, phủ Lan Hoa quốc công sẽ trung với người đó, tuyệt không hai lòng." Dịch Liêm nói đến hữu lực, ánh mắt sáng quắc nhìn Đại hoàng tử: “Điện hạ, ngài như vậy là đang bức bách thần, là muốn thần tạo phẩn sao?”
"Tạo phản" hai chữ này vô cùng nặng, cũng cực kỳ nhẹ, không chút khách khí trực tiếp trả đũa, tính đến Lan Hoa quốc công đang còn trong tay Minh Duẫn Kỳ, Dịch Liêm cũng không sợ gã làm hại ông.
Bởi vì Minh Duẫn Kỳ muốn cùng mấy hoàng tử kia đánh nhau, phải cần dùng đến y, cũng sợ y cá chết lưới rách nếu Lan Hoa quốc công mất mạng.
Minh Duẫn Kỳ nhìn Dịch Liêm tựa như hồ sâu không gợn sóng, muốn từ trong đó nhìn ra điểm khác thường, lại không thu hoạch được gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play