Dáng vẻ bây giờ cùng lúc nhỏ không giống, sau khi lớn lên Minh Duẫn Dực cố tình thu liễm lại khí thế, nhưng nó vẫn là sự tồn tại mãnh liệt.
Cứ tưởng rằng sẽ nằm trong ổ chăn nói chuyện một đêm, không nghĩ lại mới nói được mấy câu, mí mắt Dịch Liêm bắt đầu xụp xuống, rất nhanh đã thϊếp đi.
Minh Duẫn Dực cảm giác được người tỏng ngực hơi thở đã vững vàng, nhẹ nhàng duỗi tay chỉnh lại tư thế ngủ của Dịch Liêm, không nghĩ tới mình vừa cử động, Dịch Liêm đã trở mình, chủ động rúc vào thật sâu trong ngực hắn, trong mơ hồ còn lầm bẩm vài câu.
Cảm thấy vô cùng mỹ mãn khi ôm được người vào lòng, Minh Duẫn Dực vòng tay qua cái eo nhỏ ôm chặt lại, gương mặt dán vào người y lưu luyến cọ cọ.
Người này là của hắn.
Ánh sáng từ ngoài cửa số chiếu vào, làm người đang vùi mình trong chăn hơi run run, tay lại sờ vị trí bên cạnh, nhưng đã không có ai, lông mi run rẩy, Dịch Liêm chậm rãi mở to mắt.
Minh Duẫn Dực đi rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT