Tuy rằng y khốc thích Đại hoàng tử giả nhân giả nghĩa, dỗi xong Minh Duẫn Kỳ, gã chỉ có thể xám xịt rồi đi, Dịch Liêm cảm thấy vô cùng thoải mái, nên có thể ăn thêm một chén cơm.
Hừ, đồ chó chết, còn dám đến tìm y PK, ngươi cứ ở lại chỗ lão khốn nạn kia học hỏi thêm vài năm nữa đi.
Dịch Liêm trở lại Thư Vân điện, nhìn thấy người đang đứng ngoài cửa, mặc một bộ bạch y chân lại không mang giày, sắc mặt hơi trầm xuống, y bước nhanh qua đem nhóc con ôm vào trong ngực.
"Người hầu trong điện đều chết hết rồi sao!?" Dịch Liêm từ khi vào đây ở cho đến nay đều là dáng vẻ ôn nhuận hiền lành, không ai nghĩ đến y sẽ nổi giận, hơn nữa khi nổi giận.............Liền phi thường đáng sợ.
Toàn bộ cung nhân trong Thư Vân điện đều bị doạ sợ, ngay cả Minh Duẫn Dực cũng bị y làm một phen hoảng sợ.
"Mong......Mong Thế tử thứ tội." Nhóm cung nhân thấp thỏm lo âu quỳ rạp xuống đất.
Dịch Liêm trong lòng hiểu rõ hoàng đế tặng Minh Duẫn Dực một cung điện, lại cho y làm thư đồng cho hắn, mỗi cung nhân trong điện đều là xứng với thân phận của chủ nhân, khổ nổi hắn không có mẫu phi che chở, nên mấy cung nhân này đều ở độ tuổi xuân sắc, hoàng đế lại đưa đám nữ nhân này đến, chủ yếu là có tâm tư muốn bò giường y, không cần nói cũng biết rõ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play