Do mưa to nên cuộc đi săn bị tạm dừng, các con cháu quan lại đề cưỡi ngựa từ trong rừng về lều trại, bọn họ thu hoạch cũng không tồi.
Người đầu tiên phát hiện chính là Lan Hoa quốc công, bời vì Dịch Liêm không có trở về.
Lan Hoa quốc công hỏi một hồi, rốt cuộc cũng có người nhìn thấy Dịch Liêm: “Ta có nhìn thấy Thanh Chi, khi đó hắn đang nhắm bắn một con gà rừng.”
"Cái đó......." Lan Hoa quốc công đang muốn nói cái gì đó, bên ngoài Tử Xa Thương Sinh đã vọt vào: “Lan Hoa quốc công, ngài mau ra đây xem đi, là con ngựa của Thanh Chi huynh về rồi.”
Lan Hoa quốc công bước thật nhanh ra ngoài, nhìn đến con ngựa trắng mà Dịch Liêm đã cưỡi từ trong rừng chạy ra, trên lưng ngựa còn treo mấy con mồi săn được.
"Quốc công bá bá, con ngựa đã trở lại, rồi Thanh Chi ca ca đâu rồi?" Nhìn một mình con ngựa trắng này trở về, Bạch Hân Hân chỉ cảm thấy một trận choáng váng, dường như muốn ngất xỉu.
"Cẩn thận." Tử Xa Thương Sinh nhanh tay lẹ mắt đem người lung lay sắp ngã kia đỡ lấy: “Không cần quá lo lắng, khu vực săn bắn đã được mưa rửa sạch nên mãnh thú sẽ không thể nào lần theo mùi máu mà tìm n=bọn họ đâu, Thanh Chi huynh rất thông minh, khẳng định sẽ không có việc gì.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT