Trong chốc lát, dường như cô mất hết sức lực và thủ đoạn ứng phó.
Vì giờ nghỉ trưa chỉ có một tiếng rưỡi, sau bữa ăn, mấy người bọn họ nhanh chóng quay trở lại để chấm công đi làm.
Chờ đến khi trợ lý đi lấy quà lưu niệm, Thi Uẩn kéo Chu Trạch Chung vào góc khuất thấp giọng hỏi: “Anh có thật sự muốn làm chủ tịch không?”
Vừa nói cô vừa liếc về hướng của Chu Hằng Côn, vẻ mặt như mèo ăn vụng đầy vẻ e ngại: “Nếu không thích thì đừng làm, cùng lắm sau này em kiếm tiền nuôi anh.”
Đây là lần đầu tiên có người hỏi anh câu hỏi như vậy, Chu Trạch Chung không khỏi sững sờ.
Giống như những người đồng hương ở các nước phát triển trên mạng luôn nói mình không cần nhiều tiền, chỉ cần nhiều tình yêu, đó là một dạng thể hiện ngược mà không biết chừng mực, có thể khiến người khác cảm thấy đáng khinh.
Nhưng Thi Uẩn biết, điều Chu Trạch Chung thực sự muốn là trở thành một nhà hóa học, muốn trở thành một người có đóng góp trong lĩnh vực hóa học, chứ không phải làm chủ tịch gì cả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT