Tôn cô cô tên là Tôn Lê Hương, nàng sinh ra giữa lúc hoa lê trong viện nở rộ, hương thơm ngào ngạt khắp nơi. Tôn Kỳ Sơn vui mừng khôn xiết, liền đặt tên cho nàng là Tôn Lê Hương. Sau này, nàng từng hỏi Tôn Kỳ Sơn vì sao không gọi là Tôn Hoa Lê, vì hoa lê vốn không có mấy hương thơm. Tôn Kỳ Sơn đáp lại rằng hắn giờ đã không còn là thổ phỉ nữa, con gái của hắn không thể mang một cái tên quê mùa như vậy được. Tôn Lê Hương nghe xong chỉ cảm thấy phụ thân có chút học thức, nhưng không nhiều lắm.
Tôn Lê Hương từ nhỏ đã hoạt bát, nghịch ngợm. Có lẽ do trong dòng máu của gia tộc Tôn, ai cũng có chút thiên phú về võ nghệ, nàng cũng cao hơn so với những đứa trẻ cùng trang lứa. Vì vậy, từ nhỏ nàng đã lập chí muốn trở thành một nữ tướng quân.
Tôn Kỳ Sơn nghe vậy cười lớn không ngừng, còn hứa hẹn rằng chỉ cần nàng có tài, hắn sẽ để nàng trở thành nữ tướng quân đầu tiên dưới trướng mình. Không ngờ tạo hóa trêu ngươi, khi Tôn Lê Hương mới mười bốn tuổi đã phải vào kinh, sau đó bị Hoàng Đế chỉ hôn cho Cung vương.
Giấc mơ làm nữ tướng quân của nàng tan biến từ đó. Cả đời nàng bị nhốt trong một hậu trạch nhỏ nhoi, cô đơn, không nơi nương tựa hết nửa cuộc đời.
Cung vương Lý Vĩnh Trạch là người không có dã tâm, cũng chẳng có tài năng. Hắn sống bình lặng nhờ tính nhút nhát, nhờ đó mà thoát khỏi cuộc tranh đoạt ngôi vị. Sau khi Lý Vĩnh Dụ lên ngôi, hắn được phong làm Cung vương, đất phong là một thành nhỏ gần kinh thành. Tuy là người vô dụng, nhưng hắn lại rất giỏi ăn chơi, hưởng thụ cuộc sống giàu sang của hoàng tộc.
Đối với người phụ nữ mà Hoàng Đế ban cho, hắn tuy không thích nhưng cũng không dám phản đối, vì sống trong hoàng gia dù ngốc nghếch đến đâu cũng hiểu được ý đồ của Hoàng Đế. Vì vậy, hắn đối xử với Tôn Lê Hương một cách hời hợt, chỉ cần nàng ở bên hắn là được. Dù sao, nàng cũng chỉ là một nữ nhân mà thôi, Hoàng Đế cũng không quá để ý.
Tôn Lê Hương lớn lên cao gầy, khung xương to, từ nhỏ đã thích giương đao múa kiếm, hoàn toàn trái ngược với sở thích của Cung vương, người ưa chuộng những mỹ nhân mềm mại, yếu đuối. Vì vậy, sau khi vào phủ, nàng sớm bị đẩy vào một góc khuất và không được quan tâm. Tôn Lê Hương cũng không lấy làm buồn, nàng vui vẻ tận hưởng sự thanh nhàn ấy. Dần dần, người ta gần như quên mất sự tồn tại của nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play