"Ngươi lại đang cầu xin ta sao?"
Tôn Tử Bách vừa ăn cơm vừa hỏi, ánh mắt không hề rơi xuống người Tần Mặc, tựa như đối với hắn, việc ăn cơm còn quan trọng hơn nhiều.
Thái độ của Thế tử trước và sau hôn lễ tựa như hai thái cực. Chính điều này khiến mỗi lần đối diện với Tôn Tử Bách lãnh đạm và tuyệt tình, Tần Mặc đều không thể quen được. Nhưng câu hỏi của Tôn Tử Bách lập tức khiến hắn nhớ lại lần trước khi cầu xin, hắn đã chật vật đến mức nào. Ngày hôm đó, Tôn Tử Bách cũng khinh miệt nói:
"Ngươi suy nghĩ cả đêm mà chỉ nghĩ ra được mỗi cách này để cầu xin ta sao?"
Lần đó hắn đã cầu xin, Tôn Tử Bách không nói gì, nhưng Tần Mặc lại cảm thấy vô cùng nhục nhã. Gương mặt hắn nóng rát như thể bị một cái tát vô hình, khiến hắn cảm thấy không còn chỗ dung thân.
Nhưng Tần Mặc vẫn ngẩng cao đầu đầy quật cường.
"Giờ ta đang bị giam lỏng trong Hầu phủ, ăn uống, ngủ nghỉ đều bị Thế tử giám sát. Ta thậm chí còn không thể rời khỏi viện môn của mình. Thế tử nói cho ta biết, ngoài việc cầu xin ngươi, ta còn có thể làm gì khác?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play