"Xem ra 5 năm trước Tô gia chủ không thể giết ta, thật đáng tiếc."
Giọng nói của Tô Cẩn Ngôn vốn lạnh lùng, giờ đây càng thêm ngạo mạn, mang theo ý châm chọc, ánh mắt liếc nhẹ của hắn trong khoảnh khắc khiến Tô Yến Chi khí huyết dâng trào.
Nếu Tô Cẩn Ngôn như vậy không biết điều, thì hắn còn nói gì đến tình cảm phụ tử? Ánh mắt của Tô Yến Chi lập tức trở nên lạnh lẽo hơn bao giờ hết.
"Tô Cẩn Ngôn! Ngươi không cần mặt mũi, nhưng Tô gia vẫn cần. 5 năm trước ngươi đã đại nghịch bất đạo, chúng ta giữ lại mạng ngươi đã là nhân từ, nể tình cảm xưa mà Tô gia mới che giấu hành vi phạm tội của ngươi suốt bấy lâu. Ngươi không cảm ơn thì thôi, lại còn ác ngôn đối với mẫu thân và đệ đệ của mình, trên đời này sao lại có kẻ như ngươi?"
"Ngươi không có chút ăn năn hối cải, thực sự khiến ta thất vọng đến cực điểm."
Tô Yến Chi quát lớn, dáng vẻ đau đớn vô cùng, Vương Yên Nhiên đã khóc không thành tiếng, Tô Lạc Trầm cũng mang vẻ mặt thất vọng, đau khổ nhìn Tô Cẩn Ngôn. Những vị khách vây quanh chưa kịp rời đi, nghe lời Tô Yến Chi nói, tất cả đều ra vẻ như đã hiểu ra điều gì đó, ánh mắt họ nhìn về phía Tô Cẩn Ngôn cũng dần trở nên hoài nghi và dò xét.
Trên mặt Tôn Tử Bách, nét cười bất cần đã biến mất, đôi mắt lạnh lẽo nhìn màn diễn của ba người nhà họ Tô. Hắn không muốn mở miệng, vì chuyện này chỉ có thể để Tô Cẩn Ngôn tự mình kết thúc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play