Chương 92
Tây hầu, chú của Ngô vương, luôn làm việc chậm chạp, nhưng sau khi nhận được chiếu chỉ luận tội Phiêu Kỵ đại tướng quân từ kinh thành, ông ta lại khác thường, nhanh chóng triệu tập quân Hổ Bôn đến canh phòng biên giới đất phong.
“Phụ thân, triệu tập quân Hổ Bôn là để đi bắt đại tướng quân sao?” Thế tử mập mạp vừa gặm chân gà vừa hỏi.
“Không phải, phụ thân triệu tập quân Hổ Bôn là để đề phòng loạn lạc.” Việc thế tử Tây hầu đầu óc không minh mẫn là điều mà ai cũng biết trong đất phong, nhưng Tây hầu vẫn không chịu từ bỏ, vẫn tiếp tục bồi dưỡng người con trai này.
“Đề phòng loạn lạc?” Thế tử ngừng nhai chân gà, nghiêng đầu, vẻ mặt khó hiểu.
“Haiz…” Nhìn con trai ngơ ngác, Tây hầu không khỏi thở dài, ông ta đã già rồi, không biết còn có thể chăm sóc cho đứa con trai duy nhất này được bao lâu, cũng không biết sau khi mình qua đời, những tâm phúc do mình bồi dưỡng có còn trung thành với thế tử hay không.
“Phụ thân đừng buồn, Sinh để dành cái chân gà to nhất cho phụ thân.” Thấy cha lại thở dài, thế tử Sinh vội vàng lấy lòng, cầm cái chân gà to nhất trong mâm đồng, cẩn thận đưa đến trước mặt Tây hầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT