Chương 72
Ngày Đông chí, trời còn chưa sáng, cổng lớn phủ tri sự Nam Phụ đã mở toang. Trước cửa có một chiếc xe ngựa bốn bánh và sáu chiếc xe ngựa bình thường khác, trên xe chất đầy cống phẩm dâng lên Ngụy Sơn Quân. Bên cạnh xe ngựa là mười mấy hộ vệ của phủ tri sự cưỡi ngựa tạp.
Tuy chỉ cưỡi ngựa tạp, nhưng trên mặt mỗi người đều lộ vẻ đắc ý, giống như những anh chàng “kém sang” đời sau được lái xe BMW vậy. Vùng Đạt Thành không sản xuất ngựa, tất cả ngựa đều phải mua từ nơi khác. Mà thời đại này, binh chủng mạnh nhất của quân đội là kỵ binh, cả Sở Triều Huy và Trịnh Ngọc Minh đều hiểu rõ điều này, nên tìm mọi cách mua ngựa từ các vùng sản xuất ngựa. Việc mua ngựa tạp chất lượng kém thì rất thuận lợi, nhưng muốn có được tuấn mã cường tráng thì không dễ dàng, bởi vì các nước chư hầu sản xuất ngựa kiểm soát rất nghiêm ngặt, các vị quốc quân này vừa sợ giống ngựa bị lộ ra ngoài, vừa không muốn gia tăng thực lực cho các nước chư hầu không sản xuất ngựa.
Trong số các nước chư hầu của Đại Tần, không nhiều nước có ngựa tốt, chỉ có nước Triệu và nước Yên ở cực bắc mới có số lượng lớn. Nước Ngô chỉ có đất phong của Bắc hầu, gần nước Triệu, mới sản xuất ngựa, nhưng lãnh địa của Bắc hầu không lớn, số lượng ngựa tốt có hạn. Ngựa ở những nước như Sở hay Tề, Lỗ tuy có nhưng chất lượng không tốt, chỉ là ngựa bình thường dùng để cưỡi hoặc chở hàng, không đủ tiêu chuẩn làm ngựa chiến cho kỵ binh.
Tại các trạm kiểm soát biên giới của chư hầu, thương nhân mang bao nhiêu ngựa qua cửa ải, khi rời đi cũng chỉ được mang theo bấy nhiêu. Một số thương nhân khôn ngoan muốn mang ngựa tốt ra khỏi nước sản xuất ngựa, liền lén hối lộ lính canh ở biên giới, khi quay về thì đổi ngựa thường thành ngựa tốt để mang ra khỏi biên giới. Số lượng ngựa ra vào cửa ải vẫn như cũ, chỉ khác là chất lượng thay đổi. Thương nhân vận chuyển ngựa tốt đến Nam Phụ, bán với giá cao cho phủ tri sự, kiếm lời chênh lệch rất lớn. Hơn hai trăm con ngựa tốt của Nam Phụ được mua theo cách này.
Nước Triệu là một trong hai nước sản xuất ngựa tốt của Đại Tần, trạm kiểm soát biên giới được kiểm soát rất nghiêm ngặt, thương nhân muốn dùng ngựa thường đổi ngựa tốt để mang ra khỏi biên giới là không thể. Cách đổi ngựa này chỉ áp dụng được với hai nước Tề, Lỗ giáp giới với nước Yên. Quan quân canh gác biên giới của hai nước này rất tham nhũng, thương nhân dùng tiền để đút lót, mở đường cho việc buôn bán ngựa với Nam Phụ.
Làm ăn lâu dài, một số thương nhân thấy việc dùng ngựa thường đổi ngựa tốt quá tốn kém, bèn tăng cường hối lộ cho quan quân biên giới, dùng la rẻ tiền giả làm ngựa tạp để vào nước. Lính ghi chép ở trạm kiểm soát biên giới ghi tất cả la thành ngựa. Khi có người dân nhìn thấy và thắc mắc, liền bị lính biên phòng đánh đập dã man, đánh cho đến khi người đó thừa nhận la là ngựa mới thôi. Vì vậy, người dân ở đất Tề, Lỗ thường dùng cụm từ “chỉ la làm ngựa” để ví von việc đổi trắng thay đen, lẫn lộn phải trái. Thành ngữ “chỉ hươu làm ngựa” của thế kỷ XXI, cứ như vậy bị Sở Triều Huy và Trịnh Ngọc Minh vô tình thay đổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT