Chương 34
Sau khi tâm sự về lý tưởng, đêm đó Trịnh Ngọc Minh ngủ rất ngon. Khi ánh sáng lờ mờ xuất hiện ở phía đông, anh liền tỉnh giấc. Trên chiếu trúc chỉ còn mình anh nằm đó, sờ vào chỗ bên cạnh vẫn còn hơi ấm, Sở Triều Huy vừa mới rời đi.
Trịnh Ngọc Minh dập tắt nhang muỗi, cuộn chiếu trúc lại cất vào gác xép, rồi xuống tầng hai rửa mặt, đánh răng, thay một bộ đồ hè bằng vải bông Nam Phụ. Hệ thống xả nước trong nhà vệ sinh của biệt thự đã có thể sử dụng, chỉ là chưa có nước máy, nước dùng để tắm rửa là nước giếng. Mỗi ngày trước khi lên lầu ngủ, Trịnh Ngọc Minh và Sở Triều Huy đều mang theo một thùng nước, một nửa dùng để xả bồn cầu, một nửa dùng để tắm rửa.
Sáng nay, số quản sự đến báo cáo công việc ít hơn mọi ngày. Khi mặt trời còn chưa ló dạng, Trịnh Ngọc Minh và Hoắc Tư Trung đã cưỡi ngựa rời thung lũng đến Nam Phụ. Khi đến nơi, kim giờ trên đồng hồ đeo tay trong túi áo của Trịnh Ngọc Minh vừa đúng sáu giờ. Mùa hè mặc ít quần áo, Trịnh Ngọc Minh không đeo đồng hồ trên cổ tay nữa mà cất trong túi áo, cần xem giờ thì mới lấy ra. Do thói quen, Trịnh Ngọc Minh vẫn thích dùng cách tính giờ 24 tiếng của thời đại trước, chỉ khi nói chuyện với dân làng mới đổi sang cách tính canh giờ.
Trước khi trở thành lãnh địa của Trịnh Ngọc Minh và Sở Triều Huy, dân làng Nam Phụ đã rất cần cù, bây giờ đổi chủ, họ càng chăm chỉ hơn. Trước đây chăm chỉ là để không chết đói, còn bây giờ chăm chỉ là để cuộc sống tốt đẹp hơn.
Sau khi thu hoạch lúa mì vào tháng Năm, Trịnh Ngọc Minh và Sở Triều Huy không thu bất kỳ loại thuế nào, số lương thực thu hoạch được đã đủ để dân làng no ấm. Trong làng có xưởng dệt, xưởng gạch, xưởng gốm, xưởng sắt và xưởng mộc, tất cả đều cần công nhân, tiền công lại rất hậu hĩnh, đặc biệt là phụ nữ làm việc tại xưởng dệt, thu nhập một tháng lên đến năm kim, chỉ riêng tiền lương này đã đủ nuôi sống cả gia đình. Một gia đình chỉ cần có một người đi làm công xưởng là có thể mua được những vật dụng mà trước đây không dám mơ ước, nhất là sau khi xưởng gạch nung ra gạch ngói, dân làng đều mong muốn xây lại nhà bằng gạch, rộng rãi, cao ráo và kiên cố hơn.
Tính cả người già và trẻ em, làng Nam Phụ cũng không đến hai nghìn người, số lao động đủ điều kiện vào làm việc trong các xưởng chỉ có hơn tám trăm người. Mấy xưởng mới thành lập này đã tuyển dụng hơn bốn trăm người, hơn bốn trăm lao động còn lại canh tác hơn hai nghìn mẫu ruộng, hơn nữa bến tàu cũng cần rất nhiều nhân lực. Hiện tại, lượng hàng hóa vận chuyển qua bến tàu Nam Phụ đã tăng gấp ba lần so với hai tháng trước, số lượng thương nhân từ nơi khác đến Nam Phụ buôn bán cũng tăng lên hàng tháng. Nam Phụ mới phát triển được ba, bốn tháng đã phải đối mặt với tình trạng thiếu lao động.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT