Chương 154
Tại bến Cao Ma, Thừa tướng Trịnh Ngọc Minh cùng Vương gia và Vương phi nước Ngô lên chiến thuyền của Thủy Sư Doanh. Thủy Sư Doanh đóng tại thung lũng Minh Huy có hơn trăm chiến thuyền lớn nhỏ, chiến thuyền lớn nhất là loại cự hạm ba nghìn liệu, có thể vượt biển khơi, loại hai nghìn năm trăm liệu có năm chiếc, hai mươi chiếc hai nghìn liệu, ba mươi mấy chiếc một nghìn năm trăm liệu và một nghìn liệu. Còn thuyền nhỏ hơn một nghìn liệu thì có đến năm sáu mươi chiếc. Đoàn thuyền nghênh đón Vương gia tuần du phương Nam có ba mươi mấy chiếc, trong đó có hai chiếc hai nghìn năm trăm liệu, năm chiếc hai nghìn liệu, còn lại đều là thuyền nghìn liệu nhỏ hơn. Cự hạm ba nghìn liệu không có trong đoàn, bởi vì mực nước sông nội địa nước Ngô không đủ cho cự hạm di chuyển.
Thủy Sư Doanh hiện có hơn năm nghìn thủy binh, nhưng số người thành thạo điều khiển chiến thuyền chưa đến một nghìn. Lần này, các thủy thủ lái thuyền đều được tuyển chọn từ những thủy binh lão luyện. Bốn nghìn thủy binh còn lại đều là tân binh được tuyển mộ trong năm nay, vẫn đang huấn luyện tại thung lũng Minh Huy.
Ngự tiền thị vệ Ngụy Nhân dẫn đầu đội Cấm Vệ Quân đưa Thừa tướng Trịnh Ngọc Minh cùng Vương gia và Vương phi lên thuyền rồi trở về Khang Thành. An toàn cho đoàn tuần du do Mã Nhân thống lĩnh một nghìn tinh binh đảm trách. Ba mươi mấy chiến thuyền đậu kín mặt sông bến Cao Ma. Sau khi người và hành lý đã lên thuyền đầy đủ, đoàn thuyền giương buồm, chậm rãi rời bến Cao Ma. Ba mươi mấy chiến thuyền nối đuôi nhau, tạo nên một cảnh tượng vô cùng hùng vĩ. Dân chúng xem náo nhiệt ở bến Cao Ma tiễn đưa đoàn thuyền cho đến khi khuất bóng mới dần tản đi.
“Thuyền của nước Ngô thật lớn!” Võ Tiễn thán phục nhìn theo những con thuyền dần khuất xa. Sau khi Khang Thành giải trừ lệnh giới nghiêm, Triệu Hiên cùng đoàn người cưỡi ngựa đến bến Cao Ma, vừa kịp tiễn đoàn thuyền tuần du.
“Nước Ngô nhiều sông, có thuyền thì tiện lợi. Nếu nước Triệu ta cũng nhiều sông ngòi, ắt cũng sẽ chế tạo thuyền lớn.” Bá Diệu bản thân say sóng, không thích đi thuyền. Sông ngòi nước Triệu không nhiều bằng nước Ngô, nhu cầu đóng thuyền không cao, kỹ thuật đóng thuyền của nước Triệu cũng không phát triển, chỉ có thể đóng thuyền gỗ khoảng năm trăm liệu.
“May mà không có đường thủy thông với nước Triệu.” Triệu Hiên nhìn theo những con thuyền khuất dần, trong lòng thấy may mắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play