Chương 137
Gần một năm sau khi Tây Hầu qua đời, chiếu thư ban thụy hiệu của Đại Tần thiên tử mới chậm chạp đến. Vị quân vương đoản mệnh của Ngô quốc được ban thụy hiệu là Duệ, Tây Hầu được gọi là Ngô Duệ vương. Có thụy hiệu do thiên tử Đại Tần ban tặng, ngôi vị của Ngô vương Sanh kế thừa càng thêm chính thống, không ai có thể nghi ngờ. Năm thứ hai của Ngô vương Sanh là một năm đầy tai ương.
Năm đó, phần lớn khu vực trung bắc Đại Tần bị hạn hán, các nước Tề, Lỗ, Yên… nông dân mất mùa. Các nước Triệu, Trần, Sở ở trung bộ và phía nam, sản lượng lương thực cũng giảm sút đáng kể. Chỉ có Ngô quốc, cả nước đại hưng thủy lợi, bón phân cho ruộng đồng, sử dụng nông cụ tiên tiến, lại trồng trọt các loại cây lương thực năng suất cao, chịu hạn trên diện rộng, cộng thêm Ngô quốc nằm ở phía nam, sông ngòi chằng chịt, ít bị ảnh hưởng bởi khí hậu khô hạn, nên mùa thu năm đó Ngô quốc được mùa bội thu.
Tuy Ngô quốc được mùa bội thu, nhưng việc gieo trồng lúa mì mùa đông năm sau chắc chắn sẽ bị giảm sản lượng, bởi vì mùa đông năm nay đến sớm và lạnh hơn. Hạt giống lúa mì được gieo vào đầu tháng mười, vì tuyết rơi, nhiệt độ quá thấp, hạt giống bị chết cóng, lúa mì gieo xuống không nảy mầm. Đến khi nhiệt độ ấm lên, các quan phủ địa phương vội vàng tổ chức cho nông dân gieo trồng bổ sung. Những nông dân không có hạt giống lúa mì có thể đến quan phủ vay mượn, giảm thiểu tối đa thiệt hại do thời tiết đột ngột lạnh giá gây ra cho mùa màng.
Cuối tháng mười, thời tiết ở Ngô quốc vẫn lạnh giá, nhưng tuyết trên đồng đã tan, khắp nơi đều có nông dân đang bận rộn gieo trồng bổ sung lúa mì mùa đông. Trên con đường lớn không xa, một nhóm người cưỡi ngựa và một con chó đi tới.
“Mùa đông năm nay sẽ rất lạnh, cũng rất dài, các quan địa phương nhất định phải để bá tánh chuẩn bị đủ củi lửa để qua đông.” Người dẫn đầu mặc áo choàng gấm đen viền lông cáo trắng, cưỡi bạch mã, dung mạo tuấn tú, dáng người cao ráo, chính là Tổng lý sự Ngô quốc Trịnh Ngọc Minh. Đi theo chàng là các quan viên phụ trách dân chính ở Khang Thành, tất nhiên, Đại Ngưu và các hộ vệ cũng không rời nửa bước, còn Mộc Đầu thì hễ chủ nhân ra ngoài là nhất định đi theo.
“Bẩm công tử, sau khi Công Tôn tiên sinh đưa ra dự báo thời tiết, hạ quan đã cho nha dịch đến các làng mạc để nhắc nhở bá tánh tích trữ củi lửa chuẩn bị cho mùa đông, đồng thời gửi thông báo đến các lãnh chúa có núi, không được tự ý phong sơn.” Trả lời Trịnh Ngọc Minh là Tự nông quan phụ trách nông nghiệp quanh Khang Thành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play