Chương 127
Giữa trưa một ngày trung tuần tháng ba, dưới chân núi Kỳ Môn, phía bắc Ngô quốc, cây cối vừa mới khoác lên mình chiếc áo mới xanh tươi, hoa dại bên khe núi đung đưa trong gió nhẹ, hương thơm của cỏ cây thoang thoảng bay vào mũi.
Một con thỏ rừng đang gặm cỏ non bên vệ đường, bỗng nhiên dừng lại, nhảy vọt vào bụi cây, chớp mắt đã biến mất. Nơi nó vừa gặm cỏ, một con chó lớn lông nâu sẫm, cổ đen, chân xám trắng chạy đến.
Con chó ngửi ngửi trên cỏ, rồi giơ chân lên tè một bãi, để lại mùi của mình, sau đó vui vẻ chạy về phía con đường nhỏ bên cạnh chờ chủ nhân.
Trên đường nhỏ có một đoàn người cưỡi ngựa, khoảng mười hai, mười ba người, đều là nam nhân trẻ tuổi, cường tráng, ăn mặc gọn gàng, cưỡi những con ngựa trông khá tốt, cuối đoàn còn có ba con la chở hàng. Con đường nhỏ dưới chân núi là do người dân lên núi tạo thành, không rộng, chỉ vừa đủ cho hai con ngựa đi song song, cũng vừa đủ cho xe la đi qua.
“Đại Ngưu, nơi này còn cách chỗ ở của Đại Hiền bao xa?” Người thanh niên cưỡi con bạch mã hùng dũng đi đầu đoàn có dung mạo tuấn tú, bộ thanh sam càng làm nổi bật làn da trắng như ngọc, chính là Trịnh Ngọc Minh, người lẽ ra phải ở kinh đô Ngô quốc.
Đoàn người này cải trang thành thương nhân thu mua thảo dược, Trịnh Ngọc Minh là chủ, Hoàng Chung đóng giả quản gia, Đại Ngưu, Mã Nhân và các hộ vệ cải trang thành người làm và tiểu nhị. Còn con chó lớn Mộc Đầu là do Sở Triều Huy yêu cầu Trịnh Ngọc Minh mang theo bên mình. Mộc Đầu đã trưởng thành, oai phong lẫm liệt, có thể bảo vệ chủ nhân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT