Chương 124
Mặt trời mùa đông lặn khá sớm, vừa đến giờ Dậu, trời đã tối sầm lại. Trong tẩm cung của Ngô vương ở vương cung nước Ngô, Ngô vương Sinh vừa ăn xong bữa cơm tất niên, đầu đã bắt đầu gục xuống. Ban ngày hôm nay, Ngô vương Sinh đã theo viên quan lễ nghi học cả ngày các quy tắc lễ nghi, chuẩn bị cho hôn lễ của mình vào mùng năm tháng giêng.
“Mau đỡ Đại vương vào tẩm cung nghỉ ngơi.” Sở Triều Huy vừa thấy Ngô vương Sinh buồn ngủ liền lập tức phân phó người hầu đỡ hắn lên giường nghỉ.
Để trị chứng mất ngủ về đêm của Ngô vương Sinh, Sở Triều Huy đã dặn viên quan lễ nghi mỗi ngày sáng sớm đều phải đến hướng dẫn Ngô vương Sinh làm quen với các quy tắc lễ nghi trong hôn lễ của vương thất, chuẩn bị cho đại hôn vào mùng năm tháng giêng. Từ hôm đó, Ngô vương Sinh không chỉ không được ngủ nướng, mà ban ngày còn mất luôn cả phúc lợi ngủ trưa. Ngô vương Sinh vốn đã quen ngủ hơn mười tiếng mỗi ngày, đương nhiên không chịu nổi, chỉ cần ăn cơm tối xong là hắn bắt đầu ngủ gật, lên giường là ngủ một mạch đến sáng. Nhờ vậy mà Trịnh Ngọc Minh được giải thoát khỏi nhiệm vụ túc trực ban đêm.
“Lại một năm nữa rồi!” Trịnh Ngọc Minh và Sở Triều Huy tay trong tay đi trên con đường lát đá trong vương cung, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đêm. Bầu trời không có trăng, chỉ có vài ngôi sao lấp lánh. Ba năm trước, dù có đánh chết y cũng không thể tưởng tượng được mình có thể nắm quyền một nước chư hầu.
Sở Triều Huy không nói gì, chỉ siết chặt những ngón tay đang đan vào nhau của hai người. Phía trước bọn họ, Đại Ngưu xách một chiếc đèn lồng chiếu sáng đường đi, ánh đèn hắt bóng hai người thành một thể.
“Đại nhân nhớ Bách Mộ quốc rồi sao? Cứ đến cuối năm là lại nhớ nhà, ta cũng rất nhớ bà con lối xóm.” Đại Ngưu đi phía trước nghe thấy lời của Trịnh Ngọc Minh, tưởng y đang nhớ quê hương, bèn lên tiếng an ủi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT