Chương 112
Ngoài cửa sổ, ánh sáng ban mai đã tràn ngập. Trịnh Ngọc Minh khó nhọc xoay người, cố gắng rút nửa thân mình ra khỏi đùi và cánh tay của Sở Triều Huy. Hôm qua kinh đô Khang Thành của nước Ngô không hề có động đất cấp mười, chỉ là thân thể Trịnh Ngọc Minh tự mình trải qua một trận “địa chấn” cường độ mạnh như vậy, khiến cho người “bị nạn” khi tỉnh dậy vào buổi sáng, có một khoảng thời gian tưởng như mình đã mất hết khả năng điều khiển thân thể.
Sở Triều Huy đang ngáy o o chợt phát hiện dưới thân mình thiếu thiếu cái gì đó, liền nhắm mắt đưa cánh tay dài ra, vớt Trịnh Ngọc Minh vào lòng ôm chặt, tiếp tục giấc mộng đẹp của mình.
Trịnh Ngọc Minh nghiêng đầu nhìn thấy ánh nắng len lỏi qua khe cửa sổ, biết rõ hôm nay trời đã không còn sớm. Công việc ở phủ Tổng lý sự chất chồng như núi, thường ngày giờ này, y đã dậy xử lý chính sự được một hai tiếng đồng hồ rồi.
"Triều Huy!" Trịnh Ngọc Minh nhẹ nhàng đẩy Sở Triều Huy, nhưng động tác quá nhẹ nên không đánh thức được hắn, chỉ khiến tiếng ngáy nhỏ đi một chút.
Sở Triều Huy không có thói quen ngáy khi ngủ, thật sự là do đường xá mệt nhọc cộng thêm tối qua “lao lực” quá độ, quá mệt mỏi mới dẫn đến hiện tượng ngáy vang trời vào sáng nay.
Quầng thâm nhàn nhạt nơi khóe mắt Sở Triều Huy khiến Trịnh Ngọc Minh dừng động tác đẩy nhẹ. Hôm nay Sở Triều Huy có thể ngủ đến trưa, chỉ cần kịp trà trộn vào đội quân khải hoàn hồi kinh vào buổi chiều là được. Trịnh Ngọc Minh muốn để Sở Triều Huy nghỉ ngơi thêm một chút, đợi đến bữa trưa rồi mới gọi hắn dậy. Để không đánh thức Sở Triều Huy, Trịnh Ngọc Minh nhích từng chút một cơ thể đau nhức của mình về phía mép giường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play