Chương 109
Đường vương đáp ứng yêu cầu của Y Cơ, tập trung quân đội vào cuối tháng 7 tại biên giới Ngô quốc để kiềm chế, hỗ trợ Y Cơ đoạt vị. Đường quốc cũng giống như Ngô quốc, là một quốc gia ven biển, phía đông giáp biển.
Cả Đường quốc và Ngô quốc đều có ruộng muối. Công nghệ sản xuất muối thời này là dùng nước biển nấu thành nước muối đậm đặc, rồi cô đặc thành muối. Phương pháp sản xuất muối nguyên thủy này tốn nhiều thời gian, nhiên liệu mà sản lượng lại thấp. Đường quốc có một con sông lớn chảy ngang qua trung tâm Đại Tần rồi đổ ra biển (con sông lớn này giống như Hoàng Hà, còn Trường Giang ở Ngô quốc giống như sông Trường Giang), khiến nước biển gần ruộng muối của Đường quốc bị loãng, việc sản xuất muối biển tốn nhiều nhiên liệu và nhân lực hơn. Còn ruộng muối ở bờ biển phía đông của Ngô quốc, nước biển chất lượng tốt, độ mặn cao, sản xuất muối biển dễ dàng hơn Đường quốc, chất lượng muối biển cũng tốt hơn.
Muối là thứ không thể thiếu trong cuộc sống của mỗi người, lại khó sản xuất nên giá muối trên thị trường rất cao. Hai khu vực sản xuất muối của Đường quốc và Ngô quốc là nguồn thu nhập chính của quốc khố hai nước này.
Người thời này chưa biết khoan giếng khai thác muối mỏ, cũng không ý thức được dưới lòng đất có nước muối tự nhiên và mỏ muối đá, nguồn muối ngoài muối biển ra thì chỉ có muối hồ. Muối ăn mà Đường quốc sản xuất được, một nửa tiêu thụ trong nước, một nửa bán với giá cao cho các nước nội địa không có muối hồ. Nhiều nước chư hầu nội địa như Triệu, Tề, Trần, Sở,... đều cần nhập khẩu muối ăn. Muối bán ra nước ngoài là nguồn thu nhập lớn nhất của Đường vương.
Sau khi gấm vóc, đồ sứ, đồ thủy tinh tinh xảo của Nam Phố và sơn cốc xuất hiện, Đường vương vốn sống xa hoa đương nhiên phải bỏ ra số tiền lớn để mua về hưởng thụ. Tiền tài như nước chảy vào túi thương nhân và nơi sản xuất, Đường vương cảm thấy kinh tế bắt đầu eo hẹp.
Hai mươi năm trở lại đây, do biến đổi khí hậu, Đường quốc thường xuyên xảy ra thiên tai, thuế ruộng thu được ngày càng ít. Đường vương nhiều lần tăng thuế ruộng, nhưng vì năm nào dân chúng cũng mất mùa, cho dù quan lại và quý tộc vơ vét hết lương thực trong nhà dân chúng thì số thuế thu được cũng không đạt yêu cầu của Đường vương. Việc Đường vương bóc lột ngược lại khiến nhiều người dân bỏ ruộng chạy lên núi sâu hoặc sang các nước láng giềng, trong đó hơn một nửa số người chạy nạn đã chạy đến Vi Sơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play