20.
Ta nói với tổ mẫu: “Tổ mẫu, mấy người trong nhà của chúng ta hiện nay, không ai biết trồng trọt cả, Hổ Nựu thì có sức lao động tốt hơn một chút, nhưng cữu cữu và cữu mẫu của nàng ấy thỉnh thoảng lại đến gây rối, nói năng khó nghe, còn bảo rằng nhà ta là thông gia, thường xuyên đến ăn không uống không, loại người vô lại này, chúng ta không thể làm gì, không bằng đi vào thị trấn.”
Trên mặt của tổ mẫu cũng sầu lo.
Người trong thôn đi ra đầm lầy, không tìm được gì để bán, đều hậm hực trở về. Có mấy thúc bá thường xuyên đến nhà ta, ý tứ trong lời nói là muốn mượn tiền mượn gạo.
Đối với những người đã giúp đỡ nhà ta, ta thường cho mượn nửa bát gạo, còn lại thì từ chối hết.
Nhưng sự từ chối này làm trong lòng bọn họ không vui, khiến cả thôn đều biết, sắc mặt cũng không tốt.
Cữu cữu và cữu mẫu của Hổ Nựu thường xuyên đến tìm chuyện, nhà này của bọn ta, già thì quá già, nhỏ thì quá nhỏ, hoàn toàn không phải đối thủ, nếu không có Trương Sơn đôi khi giúp đỡ gọi phụ thân của hắn ta đến, chắc chắn cữu cữu và cữu mẫu của Hổ Nựu đã có thể ở lại nhà ta luôn.
Ta tiếp tục nói: “Gia gia của cháu, phụ mẫu của cháu cả đời trồng trọt mà nhà của chúng ta vẫn không sống tốt mấy, không bằng rời khỏi đây, xem có thể tìm cách nào khác để sinh sống hay không.”
“Nhưng chúng ta không có nghề nghiệp, có thể làm gì được? Ta không muốn các cháu bị bán vào nhà giàu, tránh tình trạng tính mạng khó giữ.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT