Hôm nay Vương Lâm bị một cái đầu bù xù nho nhỏ trong lòng đánh thức.
Mấy ngày nay, mưa xuân rơi không ngớt khiến người ta càng thêm lười biếng. Tiếng mưa rơi lộp bộp ngoài cửa, trong nhà lại vô cùng tĩnh lặng, chỉ có hương an thần đang cháy giữa lò Bắc Sơn, sương khói la đà.
Ba bóng người hai lớn một nhỏ đang say giấc trên giường, rèm cửa buông xuống che khuất ánh trăng bên ngoài. Người đàn ông và người phụ nữ nằm hai bên cô gái nhỏ, lưng hơi cong, tạo thành tư thế bảo vệ. Người đàn ông ngủ bên ngoài, đặt tay lên hông vợ. Đứng trước giường, chỉ có thể nhìn thấy những đường nét sắc sảo, khỏe khoắn của lưng hắn.
Cô chủ nhỏ được trăng sao yêu kính lại không chịu an phận chút nào. Cô bé vốn mang vẻ đẹp cao quý từ khi chào đời, ấy thế mà khi ngủ lại như muốn ôm lấy cả non sông, tay chân dang rộng thành hình chữ X, hết đá chăn sang trái rồi sang phải nên không ai trong ba người được đắp chăn ngay ngắn. Cô bé xoay tròn vài vòng trên giường, dừng một chút, cô bé lại xoay người, lăn vào lòng Vương Lâm, cọ cọ vào ngực hắn, vô thức điều chỉnh tư thế ngủ không thoải mái của mình.
Vương Lâm để yên cho cô bé cọ vài cái, cuối cùng cũng tỉnh giấc. Trước mặt vợ và con gái, hắn không hề đề phòng. Thiên Tôn nắm rõ gió xa vạn dặm cũng bị cô bé đánh vài cú. Hắn cử động ngón tay, miễn cưỡng nâng mí mắt, thoát khỏi giấc ngủ mơ màng.
Vừa hé mắt, hắn nhìn thấy tiểu tổ tông lại bắt đầu cử động, chuẩn bị chuyển mình lăn về phía mẹ đang còn say giấc. Lúc này, tay phải của Vương Lâm nhanh hơn não, khéo léo ngăn cô bé lại. Hắn kéo cô bé vào lòng mình, dùng một tay làm gối đỡ đầu cô bé, tay kia khẽ vỗ lưng để cô bé nằm yên, tiếp tục ngủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play