Lúc này, Nam Ninh quốc, Thụy Thân Vương Phủ, trong một viện tử chim hót hoa nở, Chu Kỳ đang ngồi ở bàn đu dây, bỗng nhiên sau lưng xuất hiện một người, ôm trọn cả người nàng ấy.
Nàng ấy giật nảy mình, sau đó chỉ nghe thấy một tiếng cười ấm áp, nhìn lại, thấy là thụy thân vương tóc bạc một nửa thì cười duyên vỗ ngực nói: "Hóa ra là vương gia, hù chết nô gia!"
Thụy thân vương cười ha ha, nói: "Mỹ nhân thật nhát gan, bổn vương chỉ đùa ngươi, hai ngày không gặp, mỹ nhân trở nên quyến rũ hơn rồi, nhớ chết bổn vương rồi, ngươi có nhớ bổn vương?"
Nói đến đây nói, tay thụy thân vương đã bắt đầu không an phận.
Chu Kỳ nhẫn nhịn nỗi khuất nhục này, trên mặt tươi cười như hoa: "Nhớ, vương gia, đừng ở bên ngoài, chúng ta vào nhà có được hay không?"
Thụy thân vương lại cười ha ha một tiếng, ôm ngang Chu Kỳ lên, tiến vào một gian phòng.
Cũng không biết trải qua bao lâu, Chu Kỳ mơ mơ màng màng tỉnh lại, đang định mở mắt ra thì đã thính tai nghe thấy trong gian phòng có hai tiếng nói chuyện rất nhỏ, thế là quyết định không tỉnh nữa, từ từ nhắm hai mắt tiếp tục giả vờ ngủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play