Vân Lạc đi ra cửa phòng, vỗ lên gương mặt nóng bừng, lẩm bẩm: “Không được nghĩ nữa.”
Tô thị từ phòng bếp đi ra, nhìn Vân Lạc đang vỗ mặt mình thì nghi ngờ hỏi: “Con đang làm gì thế?”
Trong mắt Vân Lạc hiện lên vẻ chột dạ, nàng giả vờ bình tĩnh nói: “Không làm gì ạ, đại phu đang thay thuốc cho biểu ca. Mẹ ơi, đã rửa bát xong chưa? Con đi giúp nhé.”
“Đâu cần con đến giúp? Mẹ với cha con rửa xong ngay đây. Vừa rồi đại phu xem vết thương cho biểu ca con đã nói thế nào?” Tô thị vừa lau tay vừa nói.
“Đại phu nói khôi phục tương đối tốt rồi ạ, nghỉ ngơi điều dưỡng thêm một thời gian nữa là khỏe, với phải bồi bổ nhiều hơn.” Vân Lạc nói.
Tô thị gật đầu nói: “Vừa hay trong nhà có mấy con gà mái già, để mẹ làm thịt tẩm bổ cho biểu ca con, vậy sẽ hồi phục nhanh hơn.” Bà nghĩ đến hành động không bình thường ban nãy của con gái thì không yên tâm lắm, bèn kéo tay Vân Lạc đi thẳng vào phòng rồi đóng cửa lại.
Bà nhìn Vân Lạc với vẻ nghiêm túc, nói: “Con gái, con nói chuyện riêng

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play