4
Khi máy bay hạ cánh xuống thành phố xa lạ đó, đã là đêm khuya.

Tín hiệu điện thoại phục hồi, các tin nhắn mới lần lượt đổ về.

Tôi nhìn thấy một chuỗi tin nhắn từ một số lạ.

“Chào Vịnh Vi, tôi là Thư Mạn.”

“Tôi nghe nói cô và Cảnh Chiêu vì tôi mà cãi nhau, đến giờ vẫn chưa về nhà. Tôi rất lo lắng và cũng rất áy náy.”

“Tôi nghĩ mình cần phải giải thích với cô về mối quan hệ giữa tôi và Cảnh Chiêu.”

“Anh ấy thật sự từng thích tôi, nhưng đó là chuyện của quá khứ. Cảnh Chiêu luôn gọi tôi là chị, còn tôi cũng chỉ xem anh ấy như em trai mà thôi.”

“Đứng để vì tôi mà cãi nhau.”

“Không ai mong muốn Cảnh Chiêu hạnh phúc hơn tôi. Vịnh Vi, nếu nhận được tin nhắn của tôi, cô có thể gọi điện lại cho Cảnh Chiêu được không? Hoặc ít nhất, hãy để chúng tôi biết cô vẫn bình an.”

Tôi cảm thấy thật nực cười.

Nếu thực sự lo lắng cho an nguy của tôi, có vô số cách để làm điều đó.

Với gia thế của Cảnh Chiêu, việc tra thông tin giấy tờ của tôi dễ như trở bàn tay.

Nhưng sau khi tôi rời khỏi nhà, người đầu tiên tìm tôi không phải là c ả n h s á t, mà lại là Thư Mạn.

Tôi thật sự cảm thấy ghê tởm khi cuộc sống của mình bị Thư Mạn nắm rõ.

Tôi không trả lời.

Nhưng Thư Mạn vẫn rất kiên trì, cô ta gọi điện đến.

Tôi nhấn nút nghe.

Đầu dây bên kia là một khoảng lặng.

Chốc lát sau, có một tiếng cười khe khẽ vang lên.

Rồi giọng nói của Thư Mạn vang lên: “Thì ra cô cũng chẳng tốt như Cảnh Chiêu nói.”

“Giỏi chịu đựng thật đấy, ba năm rồi mới bắt đầu nổi loạn.”

“Vịnh Vi.”

Thư Mạn đột ngột gọi tên tôi: “Nếu cô đã muốn chủ động nhường chỗ, tôi sẽ bảo Cảnh Chiêu cho cô một khoản bồi thường hậu hĩnh.”

Tôi mỉm cười: “Cô Thư từng ly hôn một lần, còn trải qua một vụ kiện ly hôn gian nan, chắc hẳn rất có kinh nghiệm, vậy làm phiền cô rồi.”

“Nếu khoản tiền chia được nhiều, tôi sẽ mời cô Thư uống cà phê.”

Nói xong, tôi lập tức cúp máy.

Sau đó, chặn số cô ta và cài đặt chặn tất cả cuộc gọi từ số lạ.

5
Ngày thứ ba kể từ khi Sầm Vịnh Vi rời khỏi nhà…

Cố Cảnh Chiêu gọi điện cho bà ngoại của cô, người sống ở cách đó hàng nghìn dặm.

Sau vài câu xã giao, anh thử thăm dò: “Bà ngoại, mấy hôm trước Vịnh Vi còn nói muốn về thăm bà đấy.”

“Không cần đâu, bà vẫn khỏe lắm, đường xa như thế, không cần đến đâu.”

Cố Cảnh Chiêu cầm chặt điện thoại, đứng trên ban công rộng lớn, nơi có thể nhìn thấy mặt trời đang lặn dần ở phía tây.

Trái tim anh, dường như cũng đang chìm xuống từng chút một cùng với mặt trời đó.

Anh biết, Sầm Vịnh Vi chỉ còn duy nhất một người thân là bà ngoại.

Vậy nên, anh nghĩ rằng cô đang giận dỗi anh, tạm thời về nhà bà ngoại.

Nhưng cô lại không hề đến đó.

Vậy ba ngày qua, Sầm Vịnh Vi đã đi đâu?

Anh quay người, nhìn thấy bàn trang điểm quen thuộc.

Bàn trang điểm vẫn sạch sẽ như mọi khi, nhưng chiếc lược của cô lại không được cất đi.

Anh bước tới, cầm lấy chiếc lược, trên đó vẫn còn vương vài sợi tóc dài.

Tóc của Sầm Vịnh Vi rất đẹp, đen mượt, chưa từng uốn nhuộm.

Anh nắm lấy chiếc lược, suy nghĩ mông lung.

Lúc này, điện thoại của Thư Mạn gọi đến lần thứ hai, mới kéo anh trở lại hiện thực.

“Cảnh Chiêu, vừa nãy tôi đi ngang qua vườn hoa nhà anh, thấy hoa hồng đều đã rụng hết.”

Giọng nói dịu dàng của Thư Mạn vang lên: “Bảo thợ làm vườn dọn đi thôi, nhìn không đẹp chút nào.”

“Không cần.”

Lần đầu tiên anh dứt khoát từ chối Thư Mạn.

Thư Mạn hơi sửng sốt, nhưng nhanh chóng đáp lời: “Cảnh Chiêu, anh đang giận sao?”

“Phải rồi, đây là nhà của anh và Vịnh Vi, đương nhiên anh là người quyết định…”

Trong giọng nói của Thư Mạn mang theo chút nghẹn ngào…

Cố Cảnh Chiêu lại mềm lòng: “Tôi không có ý đó, chị à.”

“Vẫn chưa có tin tức của Vịnh Vi sao?”

“Chưa.”

“Tất cả là lỗi của tôi, tôi không nên trở về…”

Thư Mạn khẽ khóc nức nở.

Cố Cảnh Chiêu nghe tiếng khóc thút thít của cô, không hiểu sao lại cảm thấy phiền muộn.

Sầm Vịnh Vi rất ít khi khóc.

Chỉ có lần đầu tiên trong đêm tân hôn, vì đau, cô đã khóc một lúc trong vòng tay anh.

Còn một lần nữa là năm đầu tiên sau khi kết hôn, anh đã quên mất sinh nhật cô.

Lúc đó, hình như là vì chồng của Thư Mạn b ạ o h à n h cô, anh quá lo lắng nên đã bay sang nước ngoài trong đêm.

Không hiểu sao Cố Cảnh Chiêu lại cảm thấy bực bội.

Kết hôn mấy năm, anh chưa từng biết Sầm Vịnh Vi còn có một mặt ngang bướng và cố chấp như vậy.

Anh ngồi xuống bên giường.

Suy nghĩ rất lâu, cuối cùng anh quyết định gọi cho người bạn thân duy nhất của cô.

Người bạn đó rất ngạc nhiên, nói rằng chưa nhận được cuộc gọi nào từ cô.

Sầm Vịnh Vi cũng không đến thành phố của người đó.

Khi tắt máy, tay anh đã bắt đầu run lên.

Anh châm một điếu t h u ố c, nhưng lại không hút.

Sầm Vịnh Vi mắc b ệ n h sạch sẽ.

Khi cô ở nhà, mọi ngóc ngách trong căn nhà đều không bao giờ có chút mùi lạ nào.

Điện thoại lại reo, lần này là một số cố định lạ.

Nếu là ngày thường, anh sẽ không bắt máy.

Nhưng lần này, anh lập tức nhấn nút nghe.

“Alo.” Giọng anh hơi run.

“Cố Cảnh Chiêu, là em, Sầm Vịnh Vi.”

6
Không hiểu sao, khi nghe thấy giọng nói quen thuộc của Sầm Vịnh Vi, Cố Cảnh Chiêu luôn ít nói, lại bất ngờ trở nên nghiêm khắc.

“Sầm Vịnh Vi, em không phải trẻ con ba tuổi!”

“Chạy khỏi nhà như vậy, em nghĩ mình là trẻ con à?”

“Em có biết nếu việc này truyền ra ngoài sẽ ảnh hưởng tiêu cực thế nào đến gia đình họ Cố không?”

“Xin lỗi.”

Cố Cảnh Chiêu cầm chặt điện thoại, kéo lỏng cà vạt.

Nhưng khối đá nặng nề đè trong lòng anh, bỗng chốc được nhấc ra.

“Biết sai rồi thì mau về nhà.” Giọng anh mềm mỏng hơn một chút.

“Cố Cảnh Chiêu, em gọi anh là vì có chuyện khác.”

“Chuyện gì?”

“Em đã gửi cho anh một thứ, tính thời gian thì chắc đã nhận được rồi.”

“Thứ gì mà phải gửi, về nhà rồi đưa cũng được mà?”

Giọng của Sầm Vịnh Vi vẫn dịu dàng như thường.

“Em sẽ không về nhà nữa.”

“Anh chú ý ký nhận bưu kiện.”

“Xem xong, nếu không có gì phản đối thì anh ký tên đi.”

“Hai ngày nữa em sẽ gọi lại cho anh.”

“Số này là mượn của người khác, anh đừng gọi lại, em không nghe được đâu.”

“Sầm Vịnh Vi, em có ý gì?”

Cố Cảnh Chiêu vừa mới thở phào nhẹ nhõm, trái tim lập tức lại bị nhấc lên lần nữa.

“Cố Cảnh Chiêu.”

“Kết hôn với anh ba năm, em sống cũng chẳng vui vẻ gì.”

“Vì vậy, chúng ta ly hôn đi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play