Hà Phương cũng bị dọa sợ.
Bởi vì Lương gia cùng Lý gia ở gần nhau, tình huống thế nào còn không biết? Nhà chị gái có tiếng nghèo, cho tới bây giờ chưa đến nhà mẹ đẻ lấy đồ về trợ cấp nhà mình đã may lắm rồi, Hà Phương đối với chị chồng này trước nay chưa từng dám nói không tốt. Cho nên khi chị chồng mang nhiều thứ tốt đến thì Hà Phương cũng không dám thu, quá ngượng ngùng.
"Chị à, lấy về cho cháu trai cháu gái cùng anh rể bồi bổ, nhà bên này cuộc sống tạm ổn, chị không cần tiêu pha." Hà Phương gia nhập đội ngũ thuyết phục, cô không có mặt mũi ăn đồ ăn của chị chồng đâu, truyền ra mặt mũi để chỗ nào?
Cả cậu mợ đều từ chốt, mà còn đặc biệt thiệt tình, ngay cả ông bà ngoại cũng không chịu lấy, là luyến liếc con gái, chị gái chịu khổ.
Lý Hữu Quế không ngờ nhà ngoại cô tốt như vậy, vốn dĩ ấn tượng đã không tồi giờ hảo cảm càng cao gấp mấy lần.
Thời đại ngày nay, hiếm có người thân nào chân thành và tử tế với nhau như vậy, cho nên cô càng phải trân trọng mối quan hệ này.
"Ông, bà ngoại, cậu mợ yên tâm nhận lấy đi. Mỗi năm chỉ có một lần. Thỏ hoang là con vào rừng bắt được, không tốn đồng nào. Sữa mạch nha và bánh là khen thưởng. Đường đỏ cùng trứng gà là mua. Bây giờ nhà con không còn như xưa, con có thể lên núi nhặt nấm, bắt thú hoang chính mình ăn hoặc đem đi đổi đồ vật, con sức lực lớn, có thể đốn củi đồ đổi vật, chờ bắt đầu làm việc cũng có thể kiếm từ 10 đến 12 cái công điểm. Anh trai đã nói rồi, chờ chuyển chính thức sẽ gửi một nửa tiền lương về, mỗi tháng 20 đồng. Ông bà ngoại, cậu à, nhà cháu về sau cuộc sống sẽ càng ngày càng tốt."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT