Tuy nhiên, câu trả lời này, trong lòng cô đã có sẵn câu trả lời.
"Đồng chí lãnh đạo, tôi sẽ không dối gạt mà nhất định sẽ trả lời câu hỏi này, cũng sẽ để ngài tìm hiểu gia cảnh của tôi. Tôi không định giấu diếm. Hai người anh của tôi không màng công việc trong nhà, bên dưới tôi còn mấy đứa em trai và em gái. Các em tôi còn quá nhỏ, ngoài việc ăn uống thì không thể kiếm được điểm công việc. Bố tôi nằm liệt trên giường không thể kiếm điểm công việc và cần người chăm sóc tận giường mỗi ngày. Mẹ vì sức khỏe yếu nên không làm ruộng được, nên được đội giao cho công việc nhẹ nhàng là chăn gia súc, nhưng công việc này nhàn hạ, công việc ít, điểm công việc tối đa chỉ có thể nuôi mẹ tôi".
"Một gia đình già, trẻ, bệnh tật sẽ ăn ra sao? Nhà chúng tôi quanh năm phải đi vay mượn đội ăn cho khỏi chết đói, tiền đi khám bệnh cũng không có. Tôi bị vỡ đầu và suýt chết mà không có tiền đi chữa. Nếu không từng cảm nhận được mùi vị của cái chết, tôi sẽ không trân trọng cuộc sống như bây giờ. Cha mẹ lực bất tòng tâm, các em tôi nếu không dựa vào tôi thì còn biết nhờ vào ai? Các em tôi không giúp được gì nên tôi chỉ còn cách vào núi kiếm ăn thôi. Tôi muốn tìm đồ vật kiếm tiền trả nợ, muốn đổi phiếu đi chữa bệnh cho cha. Tôi muốn cho gia đình tôi một con đường để tồn tại, cho các em được ăn, mặc, được đến trường, rồi trở thành người có ích cho đất nước và trân trọng thế giới hòa bình này".
"Tôi không có gì không đúng. Tôi bỏ sức lao động ra vào núi sâu, vất vả thu lượm từng quả dại. Tôi cũng cố gắng hết sức để không liên lụy đến đất nước và tập thể và đóng góp sức mình cho đất nước càng nhiều càng tốt. Tôi, Lý Hữu Quế không có gì hổ thẹn với lòng".
Không thể suy đoán cô bé 16 tuổi có thể nói ra những lời này. Lý Hữu Quế cũng chân thành và nói ra một cách rất tinh tế. Người thông mình vừa nghe được liền hiểu, hy vọng người đó hào phóng và độ lượng.
Long Tử Kiện nghe vậy thì sững sờ, anh biết cô gái nhỏ rất mạnh mẽ, nhưng anh không ngờ cô hiểu chuyện và tình cảnh lại đáng thương hơn anh ta tưởng tượng rất nhiều. Thêm nữa cô rất thành thật, đem chuyện nhà thẳng thắn nói với anh.
Lần này Long Tử Kiện không biết phải nói gì, hóa ra Lý Hữu Quế biết rất rõ ý đồ của hắn, không cần hắn hỏi đến tỉ mỉ như vậy đâu.
"Được rồi, hôm nay chúng ta đi thôi" - Đột nhiên, cửa phòng làm việc từ bên ngoài mở ra, ba bốn người đàn ông trông giống như cán bộ lãnh đạo đã đứng ở bên ngoài từ rất lâu rồi.
Long Tử Kiện thấy các vị trưởng bối đều có mặt. Hồi lâu sau mới định thần lại, hắn mới nghĩ thầm chắc chắn là La Đình đã mời các vị này đến.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT