Biện pháp đều do con người nghĩ ra, ngoài việc nghĩ đến, còn phải làm.
"Cậu, vậy cậu đi thành phố thuê một cửa hàng cho mợ lên bán quần áo. Còn muốn tiết kiệm thêm nữa thì bày quán vỉa hè."
Sau đó cô tính cho Lương Ngôn Tô đại khái bán đi một bộ kiếm được bao nhiêu tiền, mỗi ngày bán tệ lắm 3 bộ, lời được 3 tệ thì một tháng cũng 90 tệ. Không hề kém hơn việc đi làm công chút xíu nào, so sánh ra cách mấy chục con phố đấy chứ.
Hà Phương cẩn thận lắng nghe, bà hâm mộ lắm, nhưng biết nhà mình không có vốn liếng gì, cũng không thể làm nổi, cho nên bà chỉ có nghĩ tới rồi thôi cho qua. Không ngờ cháu gái chỉ cho nhà bà một con đường đi.
"Mợ, mợ làm được không?" Hà Phương không có chút tự tin nào đối với bản thân, bà không có kinh nghiệm gì trong việc này, còn rất sợ.
Lương Ngôn Tô nghĩ nhiều đến việc xuống đất làm việc, không xuống đất làm việc, không có cơm ăn, phải đi mua gạo bên ngoài, ông lo lắng việc này hơn hết thảy.
Nhưng là Lý Hữu Quế nhận định thời gian này là thời điểm vàng của Lương gia, có thể thử một lần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play