Cho dù có ít thịt không thành vấn đề.
Lý Hữu Quế không hề ghét bỏ, nói lời cảm ơn rồi nhận, nhanh chóng gọi Quan Hiểu Anh ra ngoài để gặp người ta một cái.
Vốn dĩ, người đàn ông đưa thịt heo đến là định đi rồi, kết quả nghe thấy giọng nói Quan Hiểu Anh từ trong phòng đi ra, nghĩ nghĩ, vẫn là giáp mặt bàn giao tốt hơn, đỡ phải phát sinh hiểu lầm gì đó, tết nhất đến nơi rồi.
Và Lý Hữu Quế cũng nghĩ như vậy đó.
Quan Hiểu Anh đi ra, người đàn ông vội vàng nói với cô ấy rằng phần của ba nữ thanh niên trí thức là mỗi người một cân thịt, cái này chủ yếu là ấn theo công điểm phân ra tính, phần của ba cô gái chỉ bao nhiêu đó.
Người ta đưa cô bao nhiêu Quan Hiểu Anh không có ý kiến, bởi vì ba người họ chưa từng nuôi heo một ngày nào cho đội sản xuất, hầu như ngày nào cũng là đi sớm về trễ, người ta cấp đã không tồi.
Lúc này Lý Hữu Quế đang lắng nghe, bỗng nhiên vừa động một ý niệm, nhịn không được xen mồn trò chuyện với người đàn ông kia, hỏi đội họ giết mấy đầu heo? Còn thừa gì hay không? Cô muốn sang mua ít nội tạng heo hoặc là đầu heo, đuôi heo linh tinh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play