"Hữu Quế, mấy ngày trước em đến thành phố một chuyến sao không tới nhà chị ăn cơm? Em đây không coi chị là chị gái đúng không?"
Khi Phương Hoa nhìn thấy Lý Hữu Quế, cô phải oán trách em ấy đối với cô quá mức khách khí, cả nhà cô còn không đến xem một cái.
Nếu Phương Hoa không nghe người ta nói, cô còn không biết Lý Hữu Quế đến thành phố đâu. Hơn nữa vừa vặn nghe nói bên xưởng dệt cùng đại học có người bán cá biển tươi, cô còn hoài nghi Lý Hữu Quế.
Chỉ là theo như những gì cô biết, Lý Hữu Quế kể từ lần đó không thấy đi biển nữa. Nhà mẹ đẻ bên kia cũng bảo không thấy ai đến, mà cô đến đội sản xuất nghe nói mấy hôm nay Lý Hữu Quế ở đội sản xuất căn bản không có cơ hội ra khỏi nhà.
Cho nên Phương Hoa khẳng định người bán cá biển nhất định không phải Lý Hữu Quế, cô không biết người nào có năng lực lớn có thể mang cá biển sống từ vùng biển vận chuyển lại đây?!
Lý Hữu Quế nhanh chóng cười xin lỗi: "Chị Phương, em lên thành phố đưa hai nữ thanh niên trí thức về nhà thăm người thân, nếu không phải chạng vạng xe lửa mới chạy, khi đó trời tối hẳn rồi, bằng không em đã phải gấp gáp muốn trở về đâu. Lại không phải chuyện gì gấp nên không muốn phiền chị Phương."
Cô thực sự nghĩ y vậy đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play