Đây toàn bộ là lương tâm kiến nghị.
Cô không phải để bọn họ ăn xài phung phí, vạn nhất bị phát hiện, bị cử báo sợ lưu không được, như vậy không tốt, lãng phí quá nhiều thứ tốt.
Lý Hữu Quế đang chân thành nhắc nhở họ, còn làm sao thì là tự bọn họ tính, cô không quản quá nhiều.
Những người trong chuồng bò cảm kích muốn chết, tuy rằng hiện giờ chưa lý giải được đề nghị của Lý Hữu Quế, mà thôi cứ gật đầu trước đã.
Phương Chí Lâm nhận được quá nhiều sự giúp đỡ, tâm tình thoải mái hơn quá nhiều, không còn nhiều lo lắng như trên đường xuống đây, có tâm tư muốn giao hảo cùng Lý Hữu Quế.
"Cô gái, cảm ơn cháu, không nói gạt cháu, vốn dĩ xuống nông thôn lao động cải tạo chỉ một người chú thôi, hai đứa cháu đã thoát ly quan hệ, nhưng thời buổi này ai cũng không dễ dàng, đưa cho người khác nuôi chú không yên tâm, bất đắc dĩ phải mang theo bên người, bọn họ đều tốt, không phải thân phận như chú."
Ông nói lời này cực kỳ khó chịu, bởi vì không phải Phương Chí Lâm không muốn giao cháu của mình cho người khác nuôi nấng, mà là kể từ khi xảy ra chuyện, bạn bè con cái trở mặt không nói, không một ai dám thò qua hỗ trợ, dù sao chịu qua sự thờ ơ lạnh nhạt của người khác, ông hoàn toàn không yên tâm, mới đem hai đứa cháu mang lại đây, khi đó ông mông lung không biết có ổn hay không, bây giờ xem ra quyết định của ông là đúng đắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT